TÌNH TRÊN ĐỈNH SẦU - Trang 202

các tấm hình khắc trên cái tủ ấy là ba cô gái Việt Nam thể hiện cái duyên
dáng của họ qua ba loại y phục đặc trưng của ba miền. Miền bắc thì có áo
tứ thân, nón quai thao, miền Trung thì có áo dài nón lá, và miền Nam thì có
áo dài và dù màu.
Chỉ vào y phục của cô gái bằng tượng thạch cao lớn khổ như người thật
cạnh dãy treo đầy quần áo đủ loại, đủ màu sắc, cậu Vũ nói tiếp:
- Bộ áo tứ thân này có lẽ hợp với Loan. Nếu cô thích, tôi xin được tặng cô
làm kỷ niệm.
Chạm nhẹ tay trên tấm áo nâu, yếm hồng dây thắt xanh và khăn mỏ quạ
màu nâu, cô Loan chợt nhớ đến lối trang phục như thế của Linh, cô em gái
họ của cô, tấm ảnh được trưng bày trong phòng ngủ của cô ta mà cô thường
ngắm khi cô ở nhờ. Thú vị với ý nghĩ được chụp với bộ áo như thế để
trang trí trong phòng ngủ riêng của mình tại Mỹ, cô Loan mỉm cười hỏi cậu
Vũ:
- Anh nghĩ tôi là một cô gái Bắc sao?
- Đúng vậy! Không cần nhìn thấy cô, chỉ nghe tiếng cô nói, tôi có thể hình
dung một cô gái Bắc kỳ nho nhỏ, xinh xinh.
Bà Thu mau mắn chen vào:
- Chứ còn gì mà không phải là gái Bắc? Tắm biển bao nhiều lần mà da cháu
trắng hồng như đánh phấn! Nước da này chỉ có mấy cô gái ngoài Bắc có
mà thôi.
Cô Loan lo lắng:
- Cháu không giống một cô gái Việt Cộng chứ?
Bà Thu chau mày:
- Trời đất ơi! Không biết lấy nguồn ở đâu mà đứa cháu gái này của tôi ngu
ngơ đến tội nghiệp như vầy? Con gái Bắc là con gái đẹp nhất nước Việt
Nam đó con à!
Cô Loan đáp:
- Cháu không muốn mọi người nghĩ cháu xấu hay đẹp mà chỉ cần được
nghĩ cháu là người có ích, nhân hậu và nhu mì là đủ.
Bà Thu nói vội vàng:
- Dĩ nhiên mọi người nghĩ con là người vừa đẹp vừa ngoan rồi, chỉ có tính

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.