TÌNH XƯA SƯƠNG KHÓI - Trang 58

Đĩ nhiên nơi đây gần Đà Lạt là xứ sở của các loài hoa . Ai cũng yêu thích
hoa là chuyện thường.
Lam Yên bỗng chen vào:
-Ngay cả những người khó tính nhất cũng yêu thích một loài hoa nào đó.
Mẫn Phi nhướng mày nhìn nàng:
-Bộ cô tưởng những người khó tính không biết yêu hoa à ?
Lam Yên nhoẻn miệng cười:
-Em thường nghĩ như vậy thì thấy những người khó tính tâm hồn họ khô
khan lắm.
Đông Giao tiếp lời:
-Thế mới biết dù khô khan đến thế nào con người cũng không thể rung
động trước các loài hoa đẹp.
Lam Yên có vẻ triết lý:
-Như vậy chứng tỏ cái đẹp luôn thu hút mọi người.
Đĩ nhiên rồi.
Mẫn Phi không đồng ý:
-Có nhiều người vẫn không bị cái đẹp thu hút đâu nhé.
Lam Yên quay đầu nhìn chàng hỏi nhỏ :
-Thật sao anh Mẫn Phi ?
Đông Giao cũng phụ họa theo nàng:
-Tôi không tin là có người thờ ơ, không chiêm ngưỡng cái đẹp !
Mẫn Phi vẫn bình thản:
-Xã hội lúc nào cũng có những người không hề biết cái đẹp là gì . Tôi
không bịa đâu , anh cứ tin đi.
Đông Giao vẫn không hết thắc mắc:
-Tại sao họ lại không thưởng thức cái đẹp, những người như thế thật là...
Đông Giao định nói là thật dại , may sao chàng kịp dừng lại . Mẫn Phi nhắc
nhở :
-Mỗi người đều có quyền, chúng ta không nên bình phẩm nữa ! Xúc phạm
người khác không hay đâu.
Đông Giao nhíu mày trước sự khó chịu của Mẫn Phi . Anh chàng đến là kỳ
! Mới vừa cãi vã đó. Bỗng Mẫn Phi hỏi chàng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.