TÌNH XƯA SƯƠNG KHÓI - Trang 97

Ông Thăng nhìn bà trân trân:
- Nói như em không được. Nếu ai cũng không muốn tôn trọng giờ giấc thì
nhà này sẽ ra sao?
Đông Giao muốn bật cười: Ông Thăng làm như cả nhà sẽ chống lại ông
không bằng. Dĩ nhiên tuân theo giờ giấc là một điều tốt chứ có phiền hà gì
đâu. Chính bản thân chàng cũng rất thích làm việc theo một thời khóa biểu
nhất dịnh. Chàng định nói cho ông Thăng yên lòng chợt nghe Lam Yên lên
tiếng:
- Bác đừng lo, tụi con bảo đảm giờ giấc trăm phần trăm!
- Hừm! Chưa chắc đâu!
Như đứa con biết xoa dịu cha, Lam Yên mỉm cười liến thoáng:
- Chắc mà! Chỉ có anh Mẫn Phi là lộn xộn đòi phá lệ thôi!
Ông Thăng hấp háy mắt:
- Nó phá lệ chắc có điều gì không ổn đây.
Ông bảo bà Thăng:
- Em phải để mắt trông chừng Mẫn Phi đấy!
- Anh làm như nó còn bé lắm! Hãy để cho con nó tự do, nó còn phải có
những nhu cầu riêng tư của nó nửa chứ!
Không hiểu sao Đông Giao lại buột miệng chen vào:
- Thỉnh thoảng cũng phải có những thay đổi khác thường cho cuộc sống
thêm thú vị chứ bác!
Ông Thăng cừơi vui:
- Rồi! Cả cậu nữa cũng muốn gốing thằng Mẫn Phi đòi thay đổi phải
không? Nè ai thay đổi chứ tôi thì không. Nguyên tắc của tôi là luôn làm
việc đúng giờ giấc.
Lam Yên tinh nghịch cướp lời ông Thăng:
- Bởi thế bác mới là ngừơi điều hành công ty giỏi nhất.
- Hừ! Con nhỏ này…
Đông Giao không ngờ Lam Yên đã làm cho ông Thăng chuyện trò thoải
mái hơn mọi ngày và nhờ thế mà bữa ăn hôm nay đỡ phần tẻ nhạt.
… Bua an da ket thuc ma van khong thay Man Phi ve, Lam Yen khong biet
tai sao. Troi bat dau toi roi. Nang bong nghi ngoi lung tung.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.