TÌNH YÊU CUỒNG NHIỆT - Trang 99

CHỈ TẠI TRỜI MƯA

ĐỨC MẪN dịch

T

ôi mở vòi ra - nước không chảy.

− Sao không có nước nhỉ? - tôi kêu to hỏi vợ.
− Hễ trời mưa thì nước máy nghỉ? - vợ tôi kêu to trả lời.
Phải đấy, dân Istanbul ai cũng biết rõ: hễ trời lộp độp mưa là

đường ống nước thành phố hỏng mấy tiếng đồng hồ liền, người ta bảo
rằng ống nước bị bẩn, và chúng tôi đành ngồi khô với nhau.

Nhưng sáng hôm đó ười nắng.
− Mưa bao giờ nhỉ? - tôi lại hỏi.
− Cách đây một lúc lâu cũng có mấy hạt mưa đấy.
− Một lúc lâu là bao gỉờ?
− Làm gì có mưa, - thằng con tôi nói.
− Không, cũng có ít chút, - đứa con gái tôi cãi.
Thế là tranh luận ầm ĩ: mưa hay không mưa.
− Nếu không mưa thì hẳn đã có nước máy, - mẹ hai đứa ngắt đôi

câu chuyện.

Nhưng cái lý do chết người ấy cũng không làm chúng nó im

tiếng.

Tôi bước ra ban công.
− Có mưa không ấy nhỉ? - tôi hỏi ông hàng xóm trước mặt.
Từ ban công đối diện, một người mặc pyjama lớn tiếng:
− Tôi không để ý, nhưng chắc là có...
Bốc phét! Trên đời này vẫn có khối kẻ như vậy!
− Không để ý mà bác lại nghĩ rằng có? - tôi giận dữ hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.