TÌNH YÊU CUỒNG NHIỆT - Trang 126

− Muôn tâu bệ hạ, chắc bệ hạ còn nhớ, - một người nói, - rằng

chính hạ thần này đã liều chết chuyển cho anh em nhà báo những
thông điệp bí mật của bệ hạ khi bệ hạ còn bị giam cầm trong cung
cấm?

Nhà vua suy nghĩ rồi nói:
− Ta chẳng nhớ chuyện gì như thế cả. Chuyện ấy xảy ra bao giờ?

Lần đầu tiên ta thấy ngươi đó.

Một vị quan khác đứng dậy tâu:
− Còn thần thi chắc bệ hạ không quên. Chính thần đã được ngồi

hầu chuyện bệ hạ nhiều đêm đằng đẵng để bàn luận cách lật đổ nhà
vua.

Nhà vua trả lời:
− Chắc đó là chuyện nhà ngươi mơ thấy đấy thôi. Ta chẳng nhớ

chuyện gì như thế.

Thế là nhà vua chẳng nhận ra ai cả.
Ngày hôm sau, đám nhà báo vào chúc tụng vua. Cả đám này nhà

vua cũng không nhận ra ai. Vua nhìn từng người từ đầu đến chân rồi
nói:

− Ta không nhận ra ngươi. Ta chưa nhìn thấy ngươi bao giờ.
− Muôn tâu thánh thượng, sao lại thế được? - một nhà báo nói. -

Bệ hạ đã từng gọi thần là tiểu đệ và vẫn thường ôm hôn kẻ hèn mọn
này. Bệ hạ có nhớ không, bệ hạ vẫn thường rớt nước mắt mà thốt lên:
“Tự do! Tự do!”

− Ai kia? Ta ấy ư?
− Thưa vâng, chính là bệ hạ.
− Chuyện ấy bao giờ?
− Mới có mấy ngày trước khi bệ hạ lên ngôi.
− Ta nói điều ấy ở đâu?
− Dạ, ở khắp nơi ạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.