TÌNH YÊU CUỒNG NHIỆT - Trang 3

CHO MỘT TÁCH TRÀ ĐẶC NHÉ

THÁI HÀ dịch

những người cùng thế hệ với tôi, nghĩa là những người sinh ra

vào cuộc Đại thế chiến thứ nhất và lớn lên đúng vào cuộc Đại thế
chiến thứ hai, trừ một vài trường hợp rất hãn hữu, còn thì tôi cam đoan
anh nào cũng phải có một thói lập dị nào đó. Mà thậm chí đối với
nhiều anh, nó còn trở thành một thứ nghiện nữa là đằng khác. Tôi dám
đánh cuộc là phần đông những anh nào hễ cứ vừa đi ngoài đường vừa
lẩm bẩm nói hay mủm mỉm cười một mình, hay vừa đi vừa nháy mắt
hoặc nhún vai, thì đều là trạc tuổi tôi cả.

Riêng về phần tôi, cái thứ nghiện đó là nước chè. Ngày nào mà

chưa uống đủ hai ba chục chén là tôi không chịu được. Tất nhiên, sở dĩ
tôi chỉ kể ra một cái thói hư dễ tha thứ nhất trong số các thói hư của
tôi, chẳng qua là vì tôi độ lượng với mình mà thôi, chứ thực tình tôi
còn nhiều tật xấu khác mà thậm chí đối với bản thân tôi, chưa chắc tôi
đã dám thú nhận.

Cái bệnh nghiện nước chè của tôi phát sinh là do một hoàn cảnh

như thế này. Bấy giờ là vào những năm Đại thế chiến thứ nhất, thời kỳ
mà tìm được một mẩu bánh mì khô là đã quý lắm. Một hôm, khi ấy tôi
mới được độ chín tháng, không biết ông bố tôi kiếm được ở đâu một
ống bơ nước chè to đại. Ông thả vào đấy mấy cái vỏ bánh mì khô,
ngoáy lên, rồi cho tôi uống. Thế là vi trùng nghiện nước chè thấm vào
máu tôi ngay từ lúc mới lọt lòng.

Thật không ngờ cái sự nghiện nước chè ấy đã khiến tôi nhiều

phen khốn khổ, nhất là những lần tôi phải đi xa. Nhưng khổ nhục nhất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.