TÌNH YÊU ĐẾN MUỘN - Trang 101

“Bữa tối đã sẵn sàng rồi. Em rắc tiêu rồi mang đĩa xa-lát ra bàn nhé? Anh
sẽ bưng đĩa ra”.

Rina làm như chàng nói, Rey đi ngay theo sau với hai dĩa thịt đầy. Họ ăn
trong sự im lặng như một thỏa thuận ngầm giữa hai người khi mà dòng suy
nghĩ đang chạy đua trong đầu nàng. Sau bữa ăn, họ ngắm bầu trời chuyển
sang màu tím kỳ ảo trước khi thành màu đen nhung thăm thẳm, lấp lánh
sao.

“Em hiểu vì sao anh chọn sống ở đây”, Rina bình luận. “Như thể mọi ngọn
đèn trong thành phố đang soi gương lên bầu trời vậy”.

Reynard gật đầu, “Ừ, anh chưa bao giờ chán ngắm cảnh ở đây. Lúc đầu,
anh đã tự hỏi liệu mình có thèm nhận ra có sao vào buổi đêm không, nhưng
khi em muốn nhìn, em sẽ thấy tất cả”.

Rina nhìn sâu vào mắt chàng. Liệu có thông điệp nào ẩn chứa trong câu nói
ấy không, hay chỉ do nàng quá nhạy cảm. Rey không nói thêm gì nữa, và
nàng cảm thấy thoải mái hơn.

“Nhân tiện”, Rey tiếp tục, “Khi đi pha cà phê anh đã gọi điện cho Alex.
Anh ấy đã nói một nhân viên sẽ mang xe đến cho em vào sáng mai. Đó là
xe dùng chung nên em cứ dùng nhé”.

“Em thật sự rất cảm kích. Lát nữa anh chỉ cho em nơi em sẽ đến ngày mai
trước khi đưa em về nhà được chứ?”, nàng hỏi.

Chàng gật đầu, “Được, và chúng ta có thể gọi điện tới văn phòng để làm
thẻ cho em gửi xe bên dưới tòa nhà. Vậy chúng ta ăn thôi nhỉ?”

“Hay đấy. Chúng ta không nên để người giúp đỡ phải chờ đợi quá lâu”.
Nàng mỉm cười.

Rey phì cười và lắc đầu, “Bây giờ em là như thế với anh phải không?
Người giúp đỡ ấy? Làm hôn thê của anh chưa đủ à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.