TÌNH YÊU ĐẾN MUỘN - Trang 151

Mười bốn

Khi ánh sáng lạnh lùng chạm vào khung cửa sổ trong buổi bình minh trong
suốt, Rina ngồi dậy trên giường. Cơ thể của nàng bình thản nhưng tâm trí
nàng đang rối loạn vì tất cả những gì nàng phải nói ngày hôm nay. Nàng
trượt khỏi tấm ga nhàu nhĩ và tóm lấy chiếc áo choàng mỏng ở lưng ghế
trong góc phòng. Của nàng? Hay của Sara? Nàng cũng không biết nữa.
Nàng đã xóa nhòa quá nhiều ranh giới đến mức gần như không biết nàng
thực sự là ai.

Nàng đi vào phòng tắm để thư giãn, rồi khẽ khàng bước sang phòng bếp, để
máy tự động lấy cà phê và nước rồi bật bếp ga. Tuy biết là lố bịch, nhưng
nàng không thể nằm bên cạnh Rey một phút nào nữa vì cảm giác tội lỗi
giày vò nàng, cả thể xác và tâm hồn.

Nàng nhìn thấy bên cửa chính, túi của nàng nằm trên bàn, ngọn đèn bàn
vẫn còn sáng. Điện thoại của nàng bên trong. Nàng đến bên chiếc bàn để
lấy nó. Giờ thì nàng đã quyết tâm, nàng cần phải nói ra những chuyện mình
đã làm. Liệu có sớm quá không nếu gọi Sara? Nàng liếc nhìn chiếc đồng hồ
treo tường trong bếp. 6 giờ sáng. Có lẽ quá sớm, nhưng nàng phải trút bỏ
cảm giác nặng nề này trước khi nó nghiền nát nàng, và người đầu tiên phải
biết là Sara.

Khi nàng lôi chiếc điện thoại BlackBerry ra, có ba cuộc gọi nhỡ. Nàng đã
chuyển điện thoại sang chế độ yên lặng đêm qua trước khi đi ra ngoài, và
trong sự hưng phấn khi họ trở về ngôi nhà gỗ, nàng đã quên không chuyển
về chế độ cũ. Hai cuộc gọi đêm qua và một cuộc gọi sáng nay. Tất cả đều là
của Sara.

Vậy là chị ấy đã quyết định.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.