TÌNH YÊU ĐẾN MUỘN - Trang 153

Đã đến lúc phải nói thật. Đầu tiên là với Rey, sau đó là Sara khi chị ấy đến
nơi. Chuyện nàng đã làm thật bỉ ổi, và nàng chỉ có thể bám vào tia hy vọng
mong manh rằng chị gái nàng sẽ tìm được một lý do trong trái tim để tha
thứ cho nàng. Sara hiểu rõ chị nàng không yêu Rey, nhưng điều đó không
làm cho việc nàng đã làm tối qua bớt phần đáng khinh bỉ. Reynard đã cho
nàng sự lựa chọn để bảo chàng đi. Nhưng nàng đã không làm thế. Tất cả
mọi chuyện - mọi sự va chạm, mọi tiếng thở dài, mọi niềm hạnh phúc vỡ òa
- tất cả đều là lỗi của nàng và đã đến lúc nàng phải chịu trách nhiệm.

Nàng cố đứng dậy, đi vào bếp, rót hai cốc cà phê cho hai người. Đã đến lúc
bật nhạc rồi.

Rey đang nằm sấp trên giường, mái tóc chàng rối bù, làn da rám nắng của
chàng tương phản với tấm chăn trắng muốt vắt ngang mông, đôi chân
chàng thò ra bên dưới lớp chăn. Một bàn tay của chàng đặt trên gối nàng,
như đã đặt trên người nàng khi hai người ngủ cùng nhau đêm qua. Một cơn
đau thắt ở ngực nhắc nhở nàng rằng, chàng không phải của nàng để nàng
chiêm ngưỡng.

Nàng đặt cả hai cốc cà phê ở bàn bên cạnh và vươn tay đánh thức chàng.
Đúng lúc nàng chạm vào vai chàng, chúng lại rộn lên. Thậm chí lúc này,
biết chàng là trái cấm, và biết rằng phải nói cho chàng biết sự thật đau đớn
về những việc nàng đã làm - nàng đã lừa dối chàng như thế nào - cơ thể
nàng vẫn phản ứng theo bản năng dữ dội.

Nàng bò ngang giường, khẽ lay chàng.

“Rey, dậy đi, em cần nói chuyện với anh”.

Hàng lông mày rậm của chàng chớp khẽ, rồi chàng mở mắt, nhấc đầu dậy
và lăn về vị trí cũ. Đúng vào lúc nhìn thấy mắt nàng, đôi mắt chàng lại cháy
lên sự ham muốn mà nàng dễ dàng nhận ra, và không thể làm gì ngoài việc
chia sẻ nỗi niềm ấy. Chàng vươn một tay chạm vào khuôn mặt nàng, vuốt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.