TOBIE LOLNESS ĐÔI MẮT ELISHA - Trang 122

Quả hồ đào nghiêng từ từ. Khối hình tròn cao bằng cả trăm bàn chân bắt

đầu lăn mà không gây ra tiếng động...

Vào lúc Tuyết sắp sửa bị đè, một bàn tay đã chộp lấy cổ áo cô và kéo

mạnh. Quả hồ đào đã lăn hết quãng đường và dừng lại bất động.

Cô bé nhìn người đã tóm mình. Đó là một người đàn ông khá lớn tuổi.

Ông ôm chặt cô bé trong vòng tay. Tuyết nhìn ông trách móc. Lúc nào cũng
có người cản trở cô vui chơi, và cứu sống cô.

- Cháu làm gì ở đây vậy, cô bé? Người đàn ông hỏi.
Tuyết cũng muốn hỏi người đàn ông như vậy.
Có tiếng huýt sáo bên ngoài cái hốc. Người đàn ông đáp lại. Hai phụ nữ

xuất hiện, theo sau họ là hai thanh niên, trong đó có một người trông rất
xanh xao.

- Bố thấy cái gì à?
- Đây! người đàn ông vừa trả lời vừa chỉ tay vào cô bé.
Cả gia đình Asseldor nhìn Tuyết như thể chưa bao giờ họ nhìn thấy một

đứa trẻ lên ba vậy. Họ có vẻ rụt rè. Cuối cùng, bà Asseldor cũng tiến đến,
xúc động, vuốt má cô bé và hỏi:

- Cháu có thể nói cho chúng ta biết nhà Lex Olmech ở đâu không, cô bé?
Ông Asseldor nhìn vợ vẻ trách móc. Khi đang trong hoàn cảnh trốn chạy

và đang tìm nơi trú ẩn của những kẻ trốn chạy khác, người ta không nên hỏi
đường bất kỳ ai.

Tuyết nhoẻn miệng cười, xoay tròn người để nhảy lên vai ông Asseldor.

Cô bé không phải là bất kỳ ai. Cô nhón gót đi. Họ ra khỏi cái hốc.

Họ đi mất năm phút, nhưng chặng đường ngắn ngủi này đã làm thay đổi

rất nhiều thứ trong con người ông già Asseldor.

Cảm nhận được sự êm ái khi cõng cô bé trên vai, ông nhận ra rằng ông

chẳng còn muốn gì hơn thế.

Ông mong con cái mình sinh cháu và ông mong được chăm sóc chúng.
Còn những thứ khác, ông đã hy sinh quá nhiều rồi. Công việc, thử thách,

ông đã quá mệt mỏi... Ông muốn nghỉ ngơi, muốn có lũ cháu nhỏ trèvai ông
thế này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.