TÔI DU HÀNH MỘT MÌNH - Trang 315

nghỉ và cô đang đói. Đã lâu lắm cô không có ngày nghỉ. Cô tử tế, làm việc
chăm chỉ, là Malin Stoltz nhã nhặn, bình thường và hai mắt cùng màu.
Không lâu sau cô lại không phải là Malin Stoltz, mà là người khác và cô
trông chờ lúc đó.

Cô khép cánh tủ bán đồ từ sữa, tìm chỗ để trứng. Cô lấy bốn hộp cho vào

giỏ. Giỏ của cô màu xanh, cô có thể thấy rõ nếu cô nhắm bên mắt màu nâu.
Nếu cô nhắm bên mắt màu xanh, giỏ sẽ chuyển sang màu nâu. Không
đúng, nhưng mọi thứ đều có thể, chỉ cần mình giả bộ. Bốn hộp, mỗi hộp
mười hai quả vị chi là bốn mươi tám quả. Cô cố nhưng không nhớ ra còn
phải mua gì trên danh sách. À, bánh mì. Cô tới quầy bán bánh mì, chọn lấy
một ổ. Trong siêu thị vẫn còn mùi chua chua, cô phải bịt mũi. Xách chiếc
giỏ đựng trứng bằng một tay thật khó. Đứa bé đứng sau cô ở cửa thanh toán
cũng thấy mùi chua. Nó cũng không ngủ được, lý do chắc là thế. Cô có tiền
trong tài khoản ngân hàng. Máy thanh toán thẻ báo “chấp nhận”. Lúc này
trong siêu thị bắt đầu nặng mùi. Cô cố nhét trứng vào túi kéo, chạy ra bên
ngoài không khí trong lành trước khi cả cửa hàng thối hoăng lên. Cô ngồi
trên mấy bậc thang một lúc, tới khi không khí lại mát mẻ, rồi tay phải nhặt
túi, cô bắt đầu đi về nhà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.