TÔI DU HÀNH MỘT MÌNH - Trang 317

“Để Kim làm,” Mia nói vào điện thoại. “Xem hàng xóm của cô ta có cho

vào không.”

“Được,” Curry nói.
Ngay sau đó, cửa sau của chiếc Audi kia mở và họ thấy Kim đang đi vào.

Anh kéo chuông mấy lần trước khi cửa mở, và anh biến vào trong.

“Cậu ấy đã vào,” Curry nói.
“Ừ, chúng tôi thấy rồi,” Mia nói.
Trước đây họ đã rất nhiều lần làm việc này. Cả khi tập cũng như trong

việc thực tế. Một hoặc hai người sẽ vào, những người khác đợi bên ngoài,
trên xe hoặc đi bộ. Lúc này có tiếng gõ cửa xe Mia. Cô mở cửa. Kyrre nhét
một túi nhỏ vào, và lại biến mất. Mia mở túi, đưa bộ tai nghe thứ hai cho
Munch.

“Chúng tôi nghe đây,” Mia nói sau khi kết thúc cuộc điện thoại với

Curry. “Kim, anh nghe thấy tôi không?”

“Có.”
“Trong nhà có gì?”
“Cửa mở xuống tầng hầm. Thang máy. Cầu thang đi bộ.”
“Đi cầu thang lên tầng hai,” Munch bảo.
“Được.”
Họ đợi tới khi Kim gọi lại.
“Tôi ở đây.”
“Cửa bên phải à?”
“Tấm biển ghi ‘M. Stoltz’,” Kim khẳng định.
“Bấm chuông.”
Họ chờ thêm vài giây.
“Không có ai trả lời. Tôi vào trong nhé?”
Mia và Munch nhìn nhau.
“Ừ,” Munch nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.