TÔI DU HÀNH MỘT MÌNH - Trang 406

Anette không thể ngồi im được nữa.
“Hoặc điều đó có thể quan trọng,” cô nói to. “Nếu chúng ta nói về một

giáo phái trong rừng gần chỗ tìm thấy Johanne, rõ ràng rất đáng kiểm tra.
Thực ra có một nhà thờ liên quan rất nhiều đến vụ này. Chúng ta không biết
thế nào, nhưng có gì đó đáng phải suy nghĩ về họ.”

Mikkelson nhìn cô, cân nhắc tình hình.
“Được,” mãi sau ông nói. “Nhưng đừng mất quá nhiều thời gian về việc

đó, Kim. Và nhớ mở điện thoại phòng khi chúng tôi cần cậu.”

“Rõ,” Kim gật đầu.
Anh chào Mikkelson rồi ra khỏi phòng. Anh khép cửa, nháy mắt với

Anette. Cô mỉm cười, nháy mắt đáp lại. Cô mến Kim Kolsø. Thực tế cô
mến mọi người trong đội. Rõ ràng Munch có điểm yếu, nhưng ông biết
cách chọn đúng người. Trước nay cô chưa bao giờ làm việc với một đội gắn
kết với nhau và tận tụy đến vậy. Không phải lúc này họ không tích cực.
Mikkelson thích hợp với chiếc ghế quản lý ở Grønland trên cương vị đứng
đầu, nhưng không phải là một nhà điều tra bẩm sinh hoặc người đội trưởng.
Kỹ năng giao tiếp xã hội của ông ta nghèo nàn. Ăng ten của ông ta không
đủ nhạy. Toàn đội vốn dĩ sôi nổi, giờ trông như thà ở đâu cũng còn hơn là ở
phòng họp này. Không có gì ngạc nhiên. Họ có cả triệu việc phải làm, mà
đồng hồ thì đang đếm từng giây. Không ai thấy có gì đáng ngờ gần căn hộ
nơi Miriam và Marion đang ở. Marion mất tích không để lại dấu vết. Anette
nghĩ tới Munch. Có lẽ bây giờ ông đang ở bên Marion. Một mình, không có
chi viện trong mối nguy hiểm chết người, nhưng chí ít ông cũng được ở bên
nó. Nếu đó là nơi ông đang ở - chắc phải thế? Anette không thể hình dung
khác được.

“Vụ Marion Munch chúng ta làm đến đâu rồi?” Mikkelson hỏi đúng lúc

điện thoại Anette reo.

Mikkelson gườm gườm nhìn cô.
“Sĩ quan trực ở Grønland,” Anette nói. “Tôi phải trả lời.”
Cô rời phòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.