TÔI DU HÀNH MỘT MÌNH - Trang 444

“Vị trí? Hết.”
“Đây là Delta 2. Chúng tôi thấy hai người đàn ông sau nhà, phía Đông.

Ba người trước lối vào, phía Tây Bắc. Vị trí cách 150 mét. Hết.”

“Số 9 gọi Delta 2. Chờ chỉ thị tiếp. Hết và tắt máy.”
“Lạ thật, sao nhà không có ngọn đèn nào?” Kim Kolsø nói khi Munch

đưa anh chiếc ống nhòm hồng ngoại.

“Có thể cô ta không ở đó?” Curry nói to.
“Có thể họ ở dưới hầm,” Munch nói.
Ông lấy lại ống nhòm từ Kim, chĩa về phía ngôi nhà. Có ba đơn vị tham

gia. Hai từ đơn vị phản ứng nhanh có vũ trang Delta cùng một nhóm bắn tỉa
và một đội SWAT, cộng với Munch, Kim và Curry. Munch đưa ống nhòm
cho Kim, gần như mỉm cười khi nhớ đến Ludvig và Gabriel - cả hai cứ
nằng nặc đòi đi cùng. Ludvig thì được - ông dẫu sao cũng là sĩ quan cảnh
sát lâu năm - nhưng Gabriel? Cậu này chắc cũng mới chỉ biết đốt pháo hoa.
Nhưng cậu ta dũng cảm. Dứt khoát đó là một đặc tính của đội. Munch bảo
họ ở nhà trực văn phòng, ông đã có đủ các sĩ quan cùng đi.

“Chúng ta có chắc cô ta cũng bắt giữ Mia?” Kim nói.
“Không biết, nhưng cũng có thể, đúng không?” Curry nói.
“Xe cô ấy ở ngoài nhà dưỡng lão,” Munch nói. “Và tin cuối cùng từ di

động của cô ấy gửi từ chỗ nào đó ở Drammensveien.”

“Có thể bị ném qua cửa sổ,” Curry nhăn nhó.
“Cậu phát hiện được gì về thằng bé Iversen chưa?” Munch hỏi.
Kim đã tìm hiểu riêng và trở về đúng lúc để tham gia cùng đội đến ngôi

nhà.

“Tôi đã nói chuyện với Emilie Isaksen cô giáo của nó,” Kim trả lời.

“Một phụ nữ tháo vát rất quan tâm đến công tác xã hội. Ước gì có nhiều
người như cô ấy. Không thấy thằng bé. Bố mẹ nó cũng không thấy. Cô ấy
chỉ thấy em trai nó ở nhà. Thằng bé không có gì ăn suốt cả tuần. Tôi nói cô
ấy đừng tự động làm gì, nhưng tôi nghi ngờ cô ấy sẽ không nghe theo. Có
lẽ lúc ta đang nói đây, cô ấy đang trên đường vào rừng tìm Tobias.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.