TÔI LÀ ĐẠO SĨ - Trang 125

- Em cũng ở lại....

Tiếng nói nghe có phần rụt rè của nàng, rõ ràng là sợ ma nhưng có lẽ

lo sợ tôi ở với sư tỷ lại có ý đồ xấu... chắc thế. Tôi có ý khuyên 2 người họ
nên về trước nhưng nghĩ lại thì mỗi mình tôi thì cũng thấy rờn rợn... nhỡ
đâu 1 mình độc chiến biến thành các xác treo cổ thứ 7 thì sao, nên thôi tôi
cũng miễn ý kiến!

Tối đó thấy 2 người họ có vẻ mệt mỏi nên tôi bảo họ nghỉ ngơi tại căn

phòng sạch nhất và tôi nghỉ ngơi tại căn phòng gần đó, 12h đêm tôi lượn
qua một vòng quanh căn nhà nhưng vẫn không có gì bất thường, nhìn về
phía nơi 6 người treo cổ trong lòng tôi thấy rờn rợn lạ thường.

Trước giờ đối mặt với ma quỷ gì tôi cũng không ngại lắm, ngay cả

thần trùng mà tôi cũng cân được nhưng giờ đây với một kẻ không hình
bóng thực sự khiến tôi thấy bất an. Tôi ngồi xuống trước cửa nhà cố gắng
suy nghĩ tìm hiểu lý do vì sao... tại sao căn nhà này lại kì bí đến vậy.

Rồi tôi thiếp đi lúc nào không biết, trong giấc mơ đó... tôi nhìn thấy 6

người đang treo cổ và một cái thòng lòng ở chính giữa... tôi từ từ tiến về
thòng lòng đưa đầu mình vào trong đó... từ từ tiến vào cõi chết...

Ặc... Ặc 2 chân tôi vùng vẫy, 2 tay giữ chặt thòng lòng cố thoát ra

khỏi cái dây treo cổ... vì đây không phải trong mơ mà chính là hiện thực,
không hiểu từ lúc nào mà tôi lại buông mình treo cổ trước đại sảnh..

Càng vùng vẫy bao nhiêu, giãy dụa bao nhiêu thì thòng lọng lại siết

chặt bấy nhiêu... tâm trí tôi mơ hồ, lưỡi tôi bắt đầu thè ra..

Đúng lúc thập tử nhất sinh tôi nghe vọng lại tiếng nói của 2 chị em

nhà họ, rồi có người giữa chặt 2 chân tôi nâng lên, họ đưa tôi xuống, một
người truyền hơi thở qua miệng cho tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.