TÔI LÀ ĐẠO SĨ - Trang 126

Miệng tôi nghẹn đắng lại, tôi sờ lên vết hằn đỏ trên cổ... tí nữa thì đi

chầu ông bà rồi, hai chị em họ nhìn tôi với khuôn mặt tái xanh. Tôi cũng
không hiểu và cũng không biết giải thích cho họ lý do vì sao tôi lại treo cổ
nữa... trong thời điểm hoang mang này, một giọng nói rờn rợn như phá tan
sự im lăng:

- Hé Hé.... Mày muốn biết lý do vì sao không...?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.