TÔI LÀ ĐẠO SĨ - Trang 130

Sau một tiếng nhẹ nhàng đào bới thì chúng tôi cũng phát hiện thu

hoạch trên mức khả quan... một chiếc quan tài màu đỏ có bùa vàng dán bên
trên. Vậy là bước đầu có thể tin lời ẻm ma nữ nói là sự thật.

Nhưng với bản tính tò mò thì với tôi thế là vẫn chưa đủ, tôi từ từ cậy

nắp quan tài ra xem... dù sư tỷ và sư muội đã ra sức khuyên can, xem một tí
thôi thì đâu chết chứ...

Thứ bên trong quan tài từ từ hiện ra... tưởng là phải ghê gớm lắm

nhưng xác chết cô gái đó vẫn nguyên vẹn không có một chút thối rữa nào
cả, một thân hình hoàn mỹ đằng sau chiếc váy sườn xám màu đỏ... thật sự
là một tuyệt tác của tạo hóa.

Bàn tay thon mềm với móng tay sắc nhọn sơn màu đỏ chót... Cái gì...

móng tay sắc nhọn á.... Tôi bắt đầu cảm thấy không ổn rồi... Bàn tay tôi run
run hé bờ môi căng mịn ra... 2 hàm răng nanh cô gái nhọn hoắt và có màu
đen tuyền...

Tôi chậm rãi đóng nắp quan tài lại rồi nhẹ nhàng tiến về 2 sư tỷ muội,

nở nụ cười và nói một cách thì thầm vào tai họ:

- Hai người chạy nhanh kẻo muộn...!

Nhưng có lẽ lời cảnh báo của tôi đã muộn màng vì ở đằng sau chiếc

quan tài màu đỏ đang rung lên bần bật...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.