TÔI LÀ ĐẠO SĨ - Trang 328

Tôi nhanh chân quỳ rạp xuống nhận sư, rồi thắp hương xin các vị tổ sư

đời trước. Kết thúc việc lễ nhận sư, thầy Toàn đưa cho tôi một cái lệnh bài
bằng gỗ rồi lạnh lùng lên tiếng:

- Từ bây giờ ngươi chính thức là đệ tử ngoại tộc đầu tiên của gia tộc

họ Trần! Ta không biết ở ngoài ngươi cao siêu, tài giỏi ra sao nhưng đệ tử
mới vào bao giờ cũng ở cấp thấp nhất: Mộc đoàn!

Sau ngày hôm đấy, tôi chính thức trở thành đệ tử của họ Trần. Việc

học đạo cũng không có gì khác so với lúc học ở chỗ ông bác già, vẫn sáng
sớm tập thể lực, chiều làm đồ hàng mã và tối đến đền cô bốn vừa tự ôn
luyện kiến thức đạo thuật họ Trần vừa trông coi nơi này.

Về kiến thức đạo thuật họ Trần thì tôi cũng chỉ có thể kể sơ quá một

chút cho các bạn! Gia tộc họ Trần thờ cúng Đức Thánh Trần lấy ngài là
nguồn cội, chuyện trừ ma diệt tà bảo vệ sông núi nước nam còn bùa phép ra
sao thì có cái kể được cũng có thứ là điều cấm kị nên việc này xin được
phép được miễn trả lời.

Lại nói về việc trông đền cô bốn thì công việc của tôi cũng chỉ là ngủ

lại ở gian phòng ngay cạnh đền thờ, cũng không đến mức gọi là khó khăn,
vất vả gì cho cam. Nhưng thực sự có điều gì đó rất bí ẩn mà tôi khó có thể
giải thích được, nhất là việc đền thờ này tỏa ra tà khí ngút trời đó là sự thật
mà tôi tận mắt chứng kiến.

Ngay đêm đầu tiên đến đây, thấy có điều không ổn là tôi đã đi dò xét

một vòng nhưng tuyệt nhiên không thấy hồn ma bóng quế nào cả. Vậy rốt
cuộc tà khí từ đâu mà có?

Mải suy nghĩ điều lạ lùng đó, tôi thiếp đi từ lúc nào không biết. Đâu

đó trong giấc mơ tôi bỗng nghe thấy giọng hát đầy ai oán của một nữ nhân
nào đó:

" Người theo hương hoa mây mù giăng lối

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.