TÔI LÀ ĐẠO SĨ - Trang 446

Mọi người im lặng đưa mắt nhìn nhau rồi thở dài, lúc này tôi mới để ý

xung quanh kĩ hơn. Hình như có gì đó không ổn, nàng... nàng đâu rồi...?
Đang định lên tiếng hỏi thầy và mẹ vợ thì bỗng nhiên một giọng cười khoái
trá vang lên:

- Ha Ha Ha...! Chào kì tài đạo thuật Nguyễn Đ...! Rất hân hạnh được

gặp cậu...!

Lời kết: Tôi luôn cố gắng viết truyện một cách tốt nhất, vì đó là sở

thích của tôi cũng như niềm vui của tôi là khi thấy độc giả bàn luận và quan
tâm đến truyện của mình.

Tất nhiên ai cũng mong tương lai thì mình sẽ thành công! Nhưng hiện

tại thì tôi viết truyện là không vụ lợi, không cần các bạn bỏ ra bất cứ điều gì
liên quan đến tài chính!

Cái tôi cần là sự ủng hộ, yêu quý mà các bạn dành cho tôi.

Cám ơn vì đã ủng hộ bộ truyện này!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.