TÔI LÀ ĐẠO SĨ
Nguyễn Điệp
www.dtv-ebook.com
Quyển 6
Chương 21: Không Còn Câu Nệ
- Giờ ngươi phải bình tĩnh...! Không được để cảm xúc nhất thời lấn át
đi lý trí trong ngươi...!
Ông bác già vỗ nhẹ lên vai tôi rồi lên nhẹ nhàng nhắc nhở, tôi quay lại
nhìn ổng với đôi mắt đầy phẫn nộ:
- Đến bây giờ ông vẫn còn nói câu đấy được nữa à? Đấy là con gái
ông đấy chứ không phải là người xa lạ gì đâu? À mà tôi cũng không biết H
có phải là con ruột ông nữa không? Lúc H bị lão Toàn đánh trọng thương
thì ông cũng không ra mặt! Rồi đến bây giờ cô ấy không biết sống chết ra
sao thì ông cũng bảo tôi phải bình tĩnh...! Tôi công nhận phục cái sự bình
tĩnh của ông rồi đấy...!
Ông bác già mặt đỏ như gấc tức giận nhìn tôi, rồi ông ấy lắc đầu quay
mặt bước ra khỏi cánh cửa. Tôi dựa lưng vào tường rồi thở dài lãnh đạm,
lúc này thực sự không biết mình nên làm gì nữa...
Người của cục tâm linh âm thầm bước ra cổng sau rồi lên chiếc ô tô đã
đợi sẵn từ trước, việc còn lại tôi bàn giao lại cho bên Hồ Sơ Cuối để họ
thay đổi hồ sơ rồi lãnh công lao. Những vụ việc linh dị như thế này không
thể công khai trước bàn dân thiên hạ được và chúng tôi càng không thể lộ
diện tránh những sai sót có thể gây ảnh hưởng đến nhà nước.
Tôi bước lên ô tô rồi ngồi xuống cuối dãy ngay cạnh ông bác già,
chúng tôi im lặng hồi lâu không ai nói với ai câu gì. Trái tim tôi cảm thấy