TÔI LÀ ĐẠO SĨ - Trang 65

đàn bình tĩnh tập trung tinh thần rồi hai bàn tay nắm chặt bắt quyết, miệng
hô to:

- Lạy ngọc hoàng đại đế, Lạy tam thánh thiên tôn, Lạy chư vị thần tiên

chứng giám... con xin được phép thỉnh... thỉnh... thỉnh...

Giọng nói năm nào lại vang lên:

- Lại là tiểu tử nhà ngươi à? Sao dạo này thỉnh lắm thế? Thỉnh ai thì

nói nhanh để ta còn về!

Tôi định cự cãi lại nhưng nghĩ là cãi ổng thì ổng lại đi luôn thì nhục,

nên tôi hô to:

- Con xin được phép thỉnh "Diệt yêu trừ tà Chung Quỳ"

Một ánh sáng từ trên trời chiếu thẳng vào người tôi, lần này thân thể

tôi phát sáng màu đỏ rực như lửa, tôi vẫn có thể cảm thấy mọi thứ xung
quanh nhưng thân thể này đã không còn thuộc về tôi nữa.

Tôi lao thẳngvề phía 2 con tiểu trùng cầm "phá hồn kiếm" chém xuyên

qua trúng. 2 con trùng rẻ lên đau đớn rồi tan biến như chưa từng tồn tại.

Ẻm khó ưa kia vẫn còn đang ngạc nhiên không hiểu chuyện gì xảy ra,

chỉ thấy miệng tôi cất lên thêm tiếng nói:

- Cô nương về chỗ bảo vệ ông nội cô đi, Thần trùng cứ để ta giải

quyết...!

Thần trùng hai mắt đỏ rực lên, khuôn mặt nhăn nhó vì tức giận:

- Dám giết anh em của tao....! Mày to gan lắm....! Nộp mạng đi!

Thần trùng phi thân lao đến, đương nhiên chung quỳ cũng lao đến đáp

lễ ngay kèm theo những suy nghĩ trong tôi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.