TÔI LÀ ĐẠO SĨ
Nguyễn Điệp
www.dtv-ebook.com
Quyển 2
Chương 13: Đối Mặt
Nói thì chỉ nói thế thôi, chứ đối đầu với một thần trùng đã vất vả lần
này đến 11 thần trùng thì khả năng chiến thắng là gần như không thể.
Tôi nghiên cứu lại cuốn sổ bà tôi để lại xem có bùa phép gì có thể
khắc chế thần trùng không nhưng tuyệt nhiên không thấy bà tôi đả động gì
đến bọn này cả. Đang trong lúc tuyệt vọng nhất thì tôi thấy có một phép
chú khá khả dụng, nhưng tiếc là với tuổi nghề và năng lực hiện tại rất khó
để tôi có thể thành công.
Nhưng đâm lao thì phải theo lao, tôi bảo sư tỷ ra chợ mua các vật
dụng cần thiết sử dụng cho buổi đêm hôm đó. Việc đầu tiên cần làm là hạn
chế cảnh giới của lũ thần trùng này nên tôi dùng chu sa rải bao quanh nghĩa
địa thần trùng, như vậy có thể nhốt chúng bên trong nghĩa địa và phần nào
hạn chế sức mạnh của chúng.
Việc thứ hai chuẩn bị pháp đàn và 20 hình nhân để tiện cho việc mượn
âm binh. Và việc cuối cùng là chuẩn bị tiền vàng và hoa quả dâng lên thần
linh và quan địa phủ tiện việc xin trời đất.
12 giờ đêm hôm ấy, tôi mặc áo đạo sĩ đứng trước pháp đàn cầm kiếm
gỗ chờ đợi lũ yêu ma xuất hiện, cũng không phải đợi lâu một cơn gió mạnh
thổi qua từ từ hình hài 11 tên thần trùng hiện ra uy nghiêm đầy âm khí, mùi
âm khí nồng nặc đến mức cảm giác nghẹt thở. Lần này tôi biết mình lành ít
dữ nhiều nhưng liều ăn nhiều dù sao cũng không thể quay đầu được nữa.
Tôi hít mạnh thật sâu rồi thở ra chĩa mũi kiếm gỗ về phía bọn thần trùng: