TÔI LÀ LƯU NHẢY VỌT - Trang 111

Nhảy Vọt nằm trên giường, trằn trọc cả đêm không ngủ. Mất túi đã là đen
đủi lắm rồi, nào ngờ lại bị một trận đòn. Đã bị đánh thì phải báo thù. Nhưng
chiếc túi bị mất còn quan trọng hơn cả việc bị đánh. Càng lần lữa, chiếc túi
càng khó tìm. Tạm gác chuyện báo thù lại, phải đi tìm chiếc túi trước đã.
Nhưng biết tìm thế nào bây giờ. Lưu Nhảy Vọt lại sầu não. Công an chẳng
trông cậy được, đám bọn Tào cũng chẳng nhờ cậy được. Hạng người như
thằng Hàn Thắng Lợi coi như cũng vô tích sự. Cửa nào cũng tắc cả. Bất
chợt, Lưu Nhảy Vọt đi đến một quyết định: Trông cậy người khác không
xong, thì đành phải trông cậy vào chính mình. Người khác không giúp
mình tìm trộm, thì đành phải tự mình đi tìm trộm.

Sáng sớm hôm sau, Lưu Nhảy Vọt đến gặp cai thầu Nhiệm Bảo Lương

xin nghỉ phép 3 ngày. Nhưng gã không nói chuyện mình bị mất túi. Trước
hết, vì sợ Nhiệm Bảo Lương sẽ chê cười. Sau nữa, vì chuyện này không thể
giãi bày chỉ bằng vài ba câu được. Nghĩ thế, nên Lưu Nhảy Vọt chỉ nói với
Nhiệm Bảo Lương là ra phố bị người ta đánh, phải đi bệnh viện khám xem
thế nào. Lúc đầu, Nhiệm Bảo Lương không tin, nhưng thấy mảnh băng đầu
của Lưu Nhảy Vọt thấm máu, mở miệng định nói điều gì đó, nhưng lại thôi.
Lưu Nhảy Vọt đội mũ lưỡi trai, đạp xe ra phố. Nơi đầu tiên cần đi chính là
cửa bưu điện nơi gã bị mất túi. Trước thùng thư góc rẽ vào bưu điện, lão
hát rong người Hà Nam vẫn kéo nhị hát ở đó. Có điều, không hát điệu trụy
Hà Nam nữa, mà hát nhạc thịnh hành. Không hát “Chị Hai Vương nhớ
chồng” nữa, mà quay lại hát bài “Dâng hiến tình yêu”. Nhưng Lưu Nhảy
Vọt chẳng tâm trạng đâu mà đôi co với lão ta. Kể từ hôm mất túi, Lưu
Nhảy Vọt chỉ trông ngóng tên trộm túi quay lại cửa bưu điện. Thế nên ngày
nào Lưu Nhảy Vọt cũng cho lão hát rong hai tệ để lão để mắt hộ đến tên
trộm. Cũng vì hôm qua vừa bị ăn đòn, nay lại thấy lão hát rong mắt lim
dim, ra sức rống bài “Dâng hiến tình yêu”, cứ như người rỗi việc, Lưu
Nhảy Vọt giận lắm. Gã tiến tới chỗ lão hát rong, giật giọng:

– Dừng! Dừng!
Lão hát rong mở mắt, thấy Lưu Nhảy Vọt, liền thôi hát, bảo:
– Người mà ông bảo chưa hề xuất hiện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.