TÔI LÀ LƯU NHẢY VỌT - Trang 133

Thanh Diện Thú Dương Chí không hề hay biết có người đang đeo bám

đằng sau. Lúc đến biệt thự Bethoven, lòng hắn vẫn đang rối như tơ vò.
Không phải vì chuyện đi trộm đồ, mà vì cái tình cảnh mấy hôm nay của
mình. Tìm đã bốn ngày mà vẫn chưa thấy đám ba nam một nữ cướp túi của
mình đâu. Khí tức dồn nén trong người làm cho tình trạng của “thằng em”
phía dưới ngày càng tồi tệ. Hôm kia, lúc có một mình hắn, còn khá khẩm.
Nhưng khi gặp của đàn bà, nó lại xỉu xuống. Chết nỗi, từ hôm qua, lúc chỉ
có một mình hắn, “thằng em” vẫn cứ bất tỉnh nhân sự. Thanh Diện Thú
Dương Chí thấy mình đang nhích dần từng tí một xuống vực sâu. Hắn lo
nếu không kịp thời tìm thấy Trương Đoan Đoan, để lâu cứt trâu hóa bùn.
Sợ rằng, khi ấy, kể cả có tìm thấy, giết phăng cái mạng của kẻ thù thì cũng
chẳng cứu được bản thân mình. Đang lúc nước sôi lửa bỏng, ngờ đâu, lại
mắc thêm phiền phức, bị đám người ở lò vịt Tào đại ca bắt được, phái đến
biệt thự Bethoven trộm đồ. Sống còn chẳng thiết, tâm trạng đâu mà đi ăn
trộm? Chẳng qua, tình thế bắt buộc, không thể không làm. Có điều, Thanh
Diện Thú Dương Chí rốt cuộc vẫn là trộm chuyên nghiệp, cũng giống như
cầu thủ chuyên nghiệp. Lúc ở ngoài sân thì tâm tư trăm mối, nhưng một khi
đã vào trong sân, thì quên hết mọi thứ bên ngoài, toàn tâm toàn ý thi đấu.
Khi trông thấy khu biệt thự nhà vườn sừng sững trước mặt, Thanh Diện
Thú Dương Chí cũng giống như cầu thủ bước lên sân bóng sáng trưng ánh
đèn, tinh thần tập trung cao độ, người thấy phấn chấn hẳn lên. Đây chính là
sự khác biệt giữa chuyên nghiệp và không chuyên nghiệp. Cũng chính vì
tinh thần tập trung cao độ nên Dương Chí có phần sao nhãng những phiền
toái trước mắt. Tâm trạng bỗng thấy nhẹ nhõm hẳn. Thanh Diện Thú
Dương Chí lại thấy biết ơn phi vụ làm ăn này. Nhờ nó mà hắn tạm thời
quên hết mọi phiền muộn, chán chường. Cớ sao làm nghề ăn trộm? Là vì
nó giúp người ta quên đi phiền muộn. Tinh thần phấn chấn rồi, lại thèm làm
một trận ròn rã hơn mọi trận trước đây. Thanh Diện Thú Dương Chí vừa
đạp xe, vừa để ý đến số nhà các tòa biệt thự. Sau một hồi vòng vèo thì đến
Câu lạc bộ Khu biệt thự. Đêm đã khuya, Câu lạc bộ tối om. Đi qua Câu lạc
bộ, hắn xuống xe, nhìn số nhà một tòa biệt thự, rồi lấy tờ giấy ra đối chiếu.
Xong, hắn bước đến ấn chuông cửa. Chuông kêu hai lượt thì cửa mở. Bên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.