TÔI LÀ LƯU NHẢY VỌT - Trang 132

phiền muộn, Lưu Nhảy Vọt cũng nhìn về xa xăm và thở dài, rồi lại lẩm
bẩm như thế. Té ra, một tên trộm lại cũng có nhiều điểm giống mình. Bất
giác, Lưu Nhảy Vọt cũng thở dài. Nhưng trộm vẫn là trộm. Điều quan
trọng nhất bây giờ là phải tìm cách bắt sống nó, bắt nó trả túi. Tên mặt
chàm hút thuốc xong, lại lên xe đi tiếp. Lưu Nhảy Vọt lại nhảy lên xe bám
theo. Cứ đi thẳng con phố, qua bảy đèn xanh, đèn đỏ thì rẽ trái. Rồi lại qua
ba đèn xanh đèn đỏ, rẽ vào một con hẻm. Qua con hẻm này lại rẽ vào con
hẻm khác. Thoát khỏi con hẻm này, không gian rộng hẳn ra. Thì ra, đây là
một khu biệt thự. Đêm đã khuya. Vậy mà hai con sư tử đá trong hồ nước
trước khu biệt thự vẫn còn phun nước. Trên cổng chính khu biệt thự, đèn
màu vẫn sáng. Soi rõ hàng chữ trên bức tường đá: Biệt thự Bethoven. Hai
nhân viên bảo vệ đội mũ bê-rê, mặc đồng phục đang gác cổng. Khi nãy trên
đường, gã mặt chàm có phần chán nản. Nhưng vừa trông thấy ánh đèn là
tinh thần phấn chấn hẳn lên. Lưu Nhảy Vọt cũng phấn chấn theo. Tên mặt
chàm thong thả đạp xe đến cổng khu biệt thự. Lưu Nhảy Vọt dừng xe trong
ngõ, nấp vào góc tường theo dõi động tĩnh của hắn. Tên mặt chàm rút từ
trong túi ra một tờ giấy, vừa chỉ vào tờ giấy, vừa nói điều gì đó với nhân
viên bảo vệ. Nhân viên bảo vệ nhấc máy bộ đàm nói chuyện với ai đó, rồi
buông máy, khoát tay cho tên mặt chàm vào bên trong. Tên mặt chàm dắt
xe vào cổng, rồi lại nhảy lên xe, đi sâu vào trong khu biệt thự. Lúc đầu, còn
thấy bóng gã, sau dần dần mất dạng. Lúc này, Lưu Nhảy Vọt có phần lo
lắng, không biết tên trộm tiếp đấy sẽ đi đâu. Vất vả bám đuôi nửa đêm,
không thể để mất dấu con mồi được. Cũng muốn vào trong khu biệt thự để
theo dõi, nhưng lại không nghĩ ra lý do nào khả dĩ. Vả, nói năng không
khéo, lỡ nhân viên bảo vệ lại tưởng mình là trộm thì nguy. Lại nghĩ, tên
trộm một khi đã vào trong, thì chẳng cần biết hắn ta làm quái gì trong đó,
chắc chắn sẽ phải có lúc xong việc. Xong việc, tất phải ra. Mà đã ra thì ắt
phải đi qua cổng chính. Nghĩ thế, Lưu Nhảy Vọt dựng xe đạp, ngồi xổm
hút thuốc, kiên nhẫn đợi tên mặt chàm. Hút mãi, bất giác cũng giống như
tên mặt chàm khi nãy, thở dài rồi lẩm bẩm một mình:

– Mẹ kiếp, việc quái quỷ gì thế này?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.