TÔI LÀ LƯU NHẢY VỌT - Trang 142

biết chừng còn bị lật theo. Nếu như sự cắt đứt là để chết chìm cùng nhau,
thì nó lại trở thành sự phát khùng. Kết quả do sự phát khùng gây ra không
có bất cứ một hàm lượng chất xám nào, và cũng là điều Nghiêm Khắc
không mong muốn. Nếu như Nghiêm Khắc không nhận thức được điều
này, chỉ dựa vào tiền, thì Bộ trưởng Giả đã không thể làm bạn với gã lâu
như thế. Vấn đề ở chỗ, gã nhà giàu giờ đây đã trở thành một gã nghèo kiết
xác, từ một kẻ có trong tay bạc tỉ trở thành kẻ nợ như chúa chổm. Nghiêm
Khắc đã không còn là Nghiêm Khắc của ngày xưa. Thế, nên mới phải dùng
đến hạ sách là đe dọa. Bản thân của sự đe dọa cũng chính là sự phát khùng,
chẳng có hàm lượng chất xám gì cả. Chết nỗi, ngoại trừ thủ đoạn thấp hèn
không có hàm lượng chất xám này, Nghiêm Khắc chẳng có một lối thoát
nào khác. Bản thân gã vốn không phải là người như vậy. Cũng là người
trượng nghĩa. Chẳng qua, do tình thế bắt buộc, đẩy mối quan hệ giữa gã và
Bộ trưởng Giả xuống cấp cả về chất lượng lẫn chủng loại, từ chỗ tươi đẹp
như gấm hoa trở thành lem nhem như lông gà lông vịt. Hai người đều đã
không còn là hai người của ngày xưa. Nghiêm Khắc vẫn thích cái cảnh 15
năm trước, khi mình đến nhà bạn vay tiền, rồi mang đến cho Giả, Giả cầm
tay mình, mắt ầng ậng nước. Thế mới gọi là bạn. Quan hệ giữa hai người
bắt đầu từ câu chuyện xúc động ấy, trải qua bao đổi thay, trở thành cục diện
như bây giờ. Nếu chỉ đơn thuần là quan hệ giữa hai người, thì rạn vỡ hay
hàn gắn, Nghiêm Khắc cũng cóc thèm quan tâm. Vấn đề ở chỗ, vận mệnh
của Nghiêm Khắc giờ đây đều nằm trong tay Giả. Quay lại trở thành gã nhà
giàu như trước đây, hay triệt để trở thành kẻ khố rách áo ôm; vẫn ở trong
tầng lớp trên của xã hội hay là vào nhà tù; thậm chí, đến ngay cả chết hay
sống, cũng đều phụ thuộc vào thái độ của Giả. Thế nhưng, tính chất của sự
việc lại không phải như vậy. Từ một kẻ sống trên tiền để rồi lâm vào cảnh
xúi quẩy như bây giờ, nếu tất cả do một mình Nghiêm Khắc gây ra, thì gã
cũng sẽ không quở trách ai cả. Vấn đề là, có đến hơn một nửa nguyên nhân
của sự việc lại từ Giả mà ra. Gây ra hậu quả, rồi thấy bạn chết mà không
cứu. Nếu nói trong chuyện này có kẻ tiểu nhân, thì Bộ trưởng Giả trước hết
là một kẻ tiểu nhân. Rồi chính ông ta lại ép Nghiêm Khắc biến thành kẻ
tiểu nhân. Khi thuyền bị lật, Nghiêm Khắc sẽ lôi Bộ trưởng Giả xuống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.