TÔI LÀ LƯU NHẢY VỌT - Trang 168

Lưu Nhảy Vọt đành lấy cớ Triệu Tiểu Quân say rượu, ôm chặt hắn ta lắc
mạnh:

– Tỉnh lại đi, tỉnh lại đi. Sao uống nhiều thế?

Triệu Tiểu Quân quả có uống nhiều thật. Bị Lưu Nhảy Vọt lắc mạnh, đầu

óc hắn càng rối. Cho dù khi nãy không rối, thì bây giờ, bị Lưu Nhảy Vọt
lắc mạnh như vậy, đầu óc hắn không rối tung lên mới là chuyện lạ. Hắn
bước lảo đảo, rồi vùi đầu vào lòng Lưu Nhảy Vọt:

– Ông là ai?
Lưu Nhảy Vọt bần thần. Bình thường, câu này dễ trả lời, nhưng bây giờ

khó quá. Đành nói bừa:

– Bạn.
Nhưng trong bụng thì quở:
– Con mẹ mày chứ. Mày còn nợ bố mày một nghìn tệ đấy.

Triệu Tiểu Quân nghe bảo “bạn”, liền mở mắt nhìn chòng chọc vào Lưu

Nhảy Vọt, nhất thời chưa có phản ứng gì. Lưu Nhảy Vọt tranh thủ tước con
dao trong tay hắn, rồi ghé vào tai, hét:

– Có chuyện gì, ta ra chỗ khác nói chuyện.
Triệu Tiểu Quân líu lưỡi:

– Đi đâu?
Lưu Nhảy Vọt:
– Uống rượu tiếp.

Lúc này mới biết Triệu Tiểu Quân quả có say thật. Vừa nghe bảo uống

rượư, hắn đã quên phắt chuyện khi nãy, vui vẻ:

– Đừng có ăn dỗ tôi, tôi uống chưa đủ đô đâu.
Lưu Nhảy Vọt:

– Biết anh chưa đủ đô, nên mới rủ anh đi uống tiếp.
Rồi tranh thủ đỡ Triệu Tiểu Quân ra ngoài. Nhưng lúc ra khỏi Hiệu tóc

Man Lệ, Lưu Nhảy Vọt lại không biết đưa Triệu Tiểu Quân đi đâu. Bảo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.