TÔI LÀ LƯU NHẢY VỌT - Trang 167

– Tôi không nợ tiền anh.
Triệu Tiểu Quân:

– Đều là người nhà cô cả. Thằng em cô chạy nợ, thì cô phải trả.
Mã Man Lệ:
– Nó đi lại với anh thì không phải là người nhà tôi nữa.

Triệu Tiểu Quân gắng sức bò dậy:
– Không trả tiền cũng được. Tái hôn.
Mã Man Lệ nhổ nước miếng:

– Đừng hòng!
Triệu Tiểu Quân vịn tay vào bàn cắt tóc gượng dậy, rồi cũng nhặt lấy một

con dao cạo trên bàn, nhưng không vung nó về phía Mã Man Lệ, mà gí vào
cổ mình:

– Cô không tái hôn là tôi tự sát!

Bên ngoài cửa sổ, Lưu Nhảy Vọt sửng sốt. Không phải vì Triệu Tiểu

Quân đòi tự sát, mà vì không ngờ hắn ta còn muốn tái hôn với Mã Man Lệ.
Triệu Tiểu Quân cứ vài ba ngày lại đến đòi nợ. Trước đây, Lưu Nhảy Vọt
tưởng hắn đến đơn thuần là để đòi nợ, ai ngờ ngoài đòi nợ, hắn còn có mục
đích khác. Đã muốn tái hôn, sao khi xưa lại đòi ly hôn? Nào ngờ, Mã Man
Lệ tỉnh queo:

– Đừng có động tác giả. Cứa thật đi!
Lại tiếp:

– Thích giở trò lưu manh à? Không giống đâu!
Thấy thủ đoạn bị phanh phui, Triệu Tiểu Quân tức điên lên vì xấu hổ.

Hắn huơ dao lao về phía Mã Man Lệ. Mã Man Lệ cũng vung kéo cự lại.
Thấy xảy ra án mạng đến nơi, Lưu Nhảy Vọt chẳng cần biết nếp tẻ ra làm
sao, co chân đạp toang cánh cửa, nhảy vào ôm chặt Triệu Tiểu Quân.
Nhưng người ta là vợ chồng cũ cãi nhau, Lưu Nhảy Vọt không biết nên
khuyên giải thế nào. Chuyện đòi nợ và tái hôn, lại không tiện can thiệp.
Lần trước, trót can thiệp vào chuyện đòi nợ thành ra rước họa vào thân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.