TÔI LÀ LƯU NHẢY VỌT - Trang 165

ôm chặt lấy cô bạn gái Mạch Đô Na. Bóng hai đứa dính chịt vào nhau in
lên tấm rèm cửa số. Rồi chúng ngã vật xuống giường. Đèn trong phòng tắt
ngấm. Sau một hồi sột soạt, trong nhà vang ra tiếng rên rỉ, xuýt xoa của đôi
trai gái. Lưu Nhảy Vọt đứng như trời trồng ngoài cửa. Không phải để rình
trộm chuyện riêng tư của thằng con, mà nghĩ lại hồi 19 năm về trước. Lúc
ấy, gã và Hoàng Hiểu Khánh vừa cưới, hai người cũng hăng như thế.
Không phải gã cảm khái mình già mất rồi, mà cảm thấy mọi thứ như đã là
của hai thế giới khác nhau.

Rời nhà ăn, Lưu Nhảy Vọt không biết đi đâu về đâu. Thật ra, chỗ đặt

lưng không phải khó tìm. Chỉ nói riêng công trường này, khu lều tạm là nơi
ngủ nghỉ của hàng trăm con người, làm gì đến nỗi không thừa ra một chỗ
cho gã? Nhưng Lưu Nhảy Vọt không muốn đến đó. Không phải vì chê nơi
đó bẩn thỉu, mà vì nói chuyện không hợp với đám công nhân. Trước đây,
nói chuyện với bọn họ thì hợp, nhưng bây giờ thì không. Bình thường,
không có việc gì, gặp đám ấy tán gẫu kể cũng vui. Nhưng đang một bầu
tâm sự thế này, nhất định không gặp đám ấy được. Đám ấy thích buôn
chuyện của người khác, hễ hỏi là hỏi đến nơi đến chốn. Xong, là rêu rao.
Tam sao thất bản. Chuyện nọ xọ chuyện kia, một chuyện nhưng nói thành
hai, ba chuyện, cũng có khi, hai, ba chuyện lại nói thành mỗi một chuyện.
Không tới khu lều công nhân được. Nhưng hôm nay, Lưu Nhảy Vọt trải
qua biết bao nhiêu là chuyện, cái bụng chất chứa bao điều muốn nói.
Không nói, cái bụng chắc nổ tung mất. Đã thế, lại không thể nói được với
đám công nhân. Lưu Nhảy Vọt chợt nghĩ đến một người có thể trút bầu tâm
sự – Mã Man Lệ ở Hiệu tóc Man Lệ. Nhưng bây giờ đã hơn ba giờ sáng, cô
ta chắc đã ngủ từ lâu. Bây giờ đến gõ cửa, sợ Mã Man Lệ nổi cáu. Bụng
bảo vậy, nhưng đôi chân của Lưu Nhảy Vọt cứ đi theo phản xạ, xuyên qua
con hẻm, rồi đi về phía Hiệu tóc Man Lệ. Trông thấy Hiệu tóc Man Lệ từ
đằng xa, Lưu Nhảy Vọt mừng rơn, những tưởng hiệu tóc đã tắt đèn, đóng
cửa từ lâu. Nào ngờ, bên trong vẫn sáng đèn. Lưu Nhảy Vọt rảo bước thật
nhanh. Đến nơi, gã ngạc nhiên. Mặc dù hiệu tóc đã đóng cửa, nhưng có
tiếng người cãi cọ bên trong. Ghé sát cửa sổ nhìn vào trong, vẫn cảnh cũ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.