TÔI LÀ LƯU NHẢY VỌT - Trang 171

nghĩ, em thiệt thòi quá. Đời em có làm gì đâu mà sao khốn khổ khốn nạn
thế?

Lại bảo:

– Con Mã Man Lệ cũng chẳng ra giống gì. Nó với con đàn bà mất dạy

kia vốn là bạn thân của nhau. Chẳng biết có phải do chúng nó đặt bẫy để
em chui vào không?

Rồi nghiến răng:
– Ba năm trước, nó cũng lòng thòng với một thằng. Tưởng em không

biết gì. Đời! Thế mà cũng có thằng thích loại trai giả gái.

Triệu Tiểu Quân nói năng có phần rối rắm, làm Lưu Nhảy Vọt nghe

không hiểu đầu cua tai nheo ra làm sao. Ngoại trừ việc Mã Man Lệ không
phải là Mã Man Lệ mà gã vẫn quen biết, cô ta phức tạp hơn gã tưởng.
Nhưng chuyện Triệu Tiểu Quân bảo vợ hai của hắn bỏ đi, tình cờ lại trùng
với một phần tâm sự của Lưu Nhảy Vọt. Vợ trước của Lưu Nhảy Vọt là
Hoàng Hiểu Khánh cũng bỏ đi theo trai. Mượn men rượu đang bốc, Lưu
Nhảy Vọt cũng lấy tay đập bàn:

– Chuyện vợ bỏ theo trai thì anh cũng giống chú mày.
Chợt dừng lại, nghĩ ngợi giây lát, thật ra, vợ gã không phải bỏ theo trai,

mà là bị trai cướp mất, lại lắc đầu:

– Nhưng cũng không giống.
Đột nhiên, gã nổi giận. Nhưng không phải nhằm vào Triệu Tiểu Quân mà

nhằm vào tất cả mọi người:

– Vợ bị kẻ khác cướp mất là cùng chứ gì? Nói mãi. Nói đến chai cả tim.

Vậy mà, hễ chạm vào, lại đau.

Triệu Tiểu Quân gục gặc đầu:
– Ông anh ơi, sống vô vị thế này, thà chết quách cho xong.
Lưu Nhảy Vọt lại muôn phần cảm khái. Hai tư tưởng lớn bỗng chốc gặp

nhau:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.