TÔI LÀ LƯU NHẢY VỌT - Trang 202

Vọt ở công trường. Nghe nói lão ta là bạn của Nghiêm Khắc, Nhiệm Bảo
Lương còn đãi lão ta bữa tối. Lúc ăn cơm, Nhiệm Bảo Lương hỏi lão Hình
tìm Lưu Nhảy Vọt làm gì. Lúc này, lão Hình cũng không giấu nữa, kể với
Nhiệm Bảo Lương chuyện đi tìm chiếc túi giúp Nghiêm Khắc. Nhưng chỉ
nói đại khái, không nói cụ thể. Nhưng cái sự đại khái này cũng đã đủ để
Nhiệm Bảo Lương sửng sốt. Lưu Nhảy Vọt không quen biết lão Hình, thấy
có người lạ đến tìm, có phần ngạc nhiên. Lưu Nhảy Vọt còn chưa hết ngạc
nhiên, thì Nhiệm Bảo Lương đã sửng cồ:

– Lưu Nhảy Vọt, tôi với ông biết nhau từng ấy năm. Câu nào ông nói là

thật, là giả, hả?

Lưu Nhảy Vọt không hiểu mô tê ra làm sao, hỏi:
– Chuyện gì thế?
Nhiệm Bảo Lương:

– Ông bảo ông bị người ta đánh. Tôi cho ông nghỉ mấy ngày để ông đi

khám vết thương. Thế rốt cuộc là ông đi khám, hay đi ăn trộm, hả? Ông ăn
trộm từ nhà ăn cho đến ngoài xã hội, hả?

Lưu Nhảy Vọt vẫn không hiểu, hết nhìn Nhiệm Bảo Lương, rồi lại nhìn

lão Hình. Lão Hình lúc này mới lên tiếng:

– Tôi là người của Văn phòng điều tra, đang giúp người bạn tìm một

món đồ. Đêm hôm kia, có phải ông nhặt được một chiếc túi không?

Vừa nhắc đến chiếc túi, Lưu Nhảy Vọt lập tức cảnh giác. Cuối cùng cũng

xảy ra chuyện. Chiếc túi của mình còn chưa tìm thấy, thì người ta đã tìm
đến mình để lấy chiếc túi. Nhưng chiếc túi ấy bây giờ cũng không ở trong
tay mình. Nó đã bị thằng con và đứa bạn gái lấy trộm rồi. Phản ứng đầu
tiên của Lưu Nhảy Vọt là giả vờ ngây ngô:

– Túi nào? Ông tìm nhầm người rồi.
Lưu Nhảy Vọt nhìn Nhiệm Bảo Lương, rồi nói với lão Hình:

– Tôi chỉ có mất túi, chứ không nhặt được đâu.
Rồi lại nói với Nhiệm Bảo Lương:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.