TÔI LÀ LƯU NHẢY VỌT - Trang 224

– Xong rồi.
Rồi quan sát nửa tiếng đồng hồ. Thấy xung quanh không có động tĩnh gì,

mới bảo Lưu Nhảy Vọt cùng hắn đi tới chân cầu. Đúng vào lúc then chốt,
Lưu Nhảy Vọt bỗng thấy sợ. Chân gã run lẩy bẩy, bước không nổi. Lưu
Nhảy Vọt vừa nhìn Cù Lợi đợi dưới chân cầu, vừa bảo:

– Không khéo, là ngồi tù đấy.
Rồi lại thấy khó hiểu:
– Rõ là mình mất tiền, sao lại biến thành tống tiền thế này?

Thanh Diện Thú Dương Chí xông tới, đá cho gã một đá:
– Nhát như thỏ đế. Mở mắt ra mà trông cho rõ, phía trước là tiền, không

phải nhà tù.

Lại bảo:

– Tiền có phải do gió tự thổi đến đâu. Muốn kiếm nhiều tiền, thì phải

chấp nhận mạo hiểm.

Lưu Nhảy Vọt chợt đổi ý:
– Muốn đi thì ông đi đi. Tôi không đi đâu.

Thanh Diện Thú Dương Chí hết nhìn Lưu Nhảy Vọt đến Cù Lợi, rồi lại

nhìn xung quanh. Thấy vẫn không động tĩnh gì, bèn bảo:

– Một mình tôi đi cũng được. Nhưng có tiền rồi, không được cưa đôi đâu

đấy. Tôi ăn bảy. Ông ăn ba.

Lại bảo:

– Thế cũng tốt. Tôi không đưa chiếc USB giả ra vội, để mụ ta đỡ nghi

ngờ. Tôi sẽ bảo, chiếc USB ở trong tay ông.

Rồi túm chặt Lưu Nhảy Vọt:
– Nhưng ông không được chơi tôi. Mọi người đều biết chiếc USB ở

trong tay ông. Lát nữa, khi tôi gọi, ông phải đi ra để cho mụ ta trông thấy
đấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.