TÔI LÀ LƯU NHẢY VỌT - Trang 247

Lần trước bị thương hai chỗ, nhưng lần này bị năm chỗ. Lần trước khâu 8
mũi, còn lần này khâu 15 mũi. Trong đó có một vết thương nằm trên trán.
Mặc dù đã đội chiếc mũ lưỡi trai, cố tình kéo vành mũ thấp xuống, nhưng
dưới vành mũ vẫn lộ ra một mảnh băng. Người có vết thương quá lộ liễu
thì làm trộm khó lắm. Không phải bảo những người bị thương đều là người
xấu, mà vì bộ dạng của anh như vậy dễ bị người ta để ý. Ai đi ngang qua
Hàn Thắng Lợi, cũng đều ngoảnh đầu lại nhìn y. Mặc dù không coi y là
trộm, những cũng khiến cho y khó mà ra tay được. Vốn dĩ đã có thể ra tay,
đối tượng, hoàn cảnh, thời cơ đều đã chín muồi, nhưng đúng lúc chuẩn bị ra
tay thì người xung quanh lại nhìn chòng chọc vào y. Ngay lập tức, cơ hội
này biến mất. Trước đây không tận dụng được khoảnh khắc vàng là vì phán
đoán nhầm lẫn. Còn bây giờ, do mang bộ dạng như vậy nên không có mảy
may một cơ hội nào cho y. Cả ngày, chỉ trộm được có 3 người. Trong đó,
hai lần bị phát hiện. Hàn Thắng Lợi co giò chạy thẳng, chẳng trộm được cái
gì. Một lần trộm thành công, nhưng không phải trong khu thương mại, mà
ở ven đường phố. Một gã trung niên dựa lưng vào một tấm biển quảng cáo
ngủ say như chết, tay ôm khư khư một chiếc túi da trước bụng. Trông gã ta
có vẻ là một người bận rộn. Hàn Thắng Lợi ngó nghiêng xung quanh, thấy
không có ai để ý, liền giật chiếc túi chạy một mạch. Nói cho chặt chẽ, thì
đấy không phải là trộm, mà là cướp. Đợi đến khi chạy vào một con hẻm,
liền mở túi ra, bên trong chẳng có một xu nào, toàn những thứ ba lăng
nhăng. Trong đó, có đến nửa túi là những hóa đơn cũ nát. Hóa ra, người bị
cướp là một gã phe hóa đơn. Hàn Thắng Lợi thầm trách mình đã làm lỡ dở
chuyện làm ăn của người ta. Ngày hôm sau khá khẩm hơn hôm trước. Trộm
được của một người, trong túi có hơn năm trăm tệ. Nhưng so với khoản còn
nợ đám Tân Cương là một vạn sáu nghìn hơn, thì số tiền này chỉ bằng muối
bỏ bể. Ngày thứ ba và cũng là ngày phải thanh toán hết nợ đã đến. Sớm tinh
mơ, Hàn Thắng Lợi ngủ dậy, ngồi ủ rũ cạnh giường. Một ngày, trộm đâu ra
một vạn sáu nghìn tệ bây giờ? Trừ phi cướp ngân hàng. Nhưng Hàn Thắng
Lợi không có cái gan ấy. Mà kể cả có gan, thì cũng chẳng biết sau khi vào
ngân hàng sẽ cướp như thế nào. Đã không trộm được số tiền nhiều như thế,
thì Hàn Thắng Lợi chẳng thà không ra phố làm gì. Y muốn cao chạy xa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.