TÔI LÀ LƯU NHẢY VỌT - Trang 260

Vấn đề này thì quả là Nghiêm Khắc vẫn chưa tính đến. Giờ được Lận

nhắc nhở, gã toát cả mồ hôi lạnh. Rồi quay sang tức mụ vợ:

– Thật không ngờ, con vợ tôi dám chơi tôi đằng sau hiểm thế này.

Rồi chém tay lên bàn:
– Chỉ muốn cho nó nhát dao.
Đợi lúc bình tĩnh lại, mới nói:

– Một tên đầu bếp, chắc cũng chẳng hiểu USB là cái đếch gì.
Lận:
– Đừng có trông chờ vào may rủi. Cứ chuẩn bị chu đáo là hơn.

Nghiêm Khắc lau mồ hôi trên trán, gật gật đầu. Chợt nói:
– Đã đến quán trà lão Tề. Chi bằng ta gọi lão ta đến nhờ xem cho một

quẻ? Xem tên đầu bếp này chạy đi đâu, lúc nào thì tìm được chiếc USB?

Lận lắc đầu:

– Cái trò ma quỷ của lão Tề chỉ lừa những ai rỗi việc thôi. Chứ lúc có

chuyện, tìm lão ta cũng vô ích. Chuyện này đã làm cho cả thiên hạ đều biết
rồi, đừng để lão ta lại xen vào nữa.

Nghiêm Khắc lại gật gù, tỏ ý khâm phục Lận:
– Anh giỏi hơn tôi. Lúc gặp chuyện, nghĩ chu toàn, sâu sắc hơn tôi.

Lận than thở:
– Giỏi giang cái gì. Mất bò mới lo làm chuồng không gọi là giỏi. Người

giỏi, người ta giết bò từ lâu rồi, bây giờ đang ngồi gặm xương ấy. Người
làm Bộ trưởng Giả đau đầu chính là người đó.

Lúc này, Lận mới tiết lộ với Nghiêm Khắc một tin: năm ngày trước, Giả

sang châu Âu công tác. Phải năm ngày nữa mới về. Trước khi Giả về, bọn
họ phải tìm bằng được tên đầu bếp và lấy chiếc USB về. Lần trước nói với
Nghiêm Khắc là mười ngày, bây giờ ra hạn thêm năm ngày nữa. Đến lúc
ấy, nếu vẫn không tìm được, mà xảy ra chuyện, thì cả bọn chết cả nút. Còn
nếu như chưa xảy ra chuyện, đến lúc ấy, bản thân y cũng chẳng thể quyết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.