TÔI LÀ LƯU NHẢY VỌT - Trang 264

– Sếp tổng, chính là nó đấy ạ. Lúc đầu nó bảo biết, sau lại chối. Xem

chừng muốn ăn đòn.

Lại bảo:

– Mấy hôm trước, ngày nào nó cũng đến tìm Lưu Nhảy Vọt.
Lại bảo:
– Lưu Nhảy Vọt trước đây chẳng hề ăn cắp, ăn trộm. Nhưng kể từ khi

tiếp xúc với nó là học theo thói xấu.

Hàn Thắng Lợi sửng cồ với Nhiệm Bảo Lương:
– Ông có nhầm nhọt không đấy? Chuyện Lưu Nhảy Vọt có ăn cắp ăn

trộm gì không, tôi không biết. Nhưng tôi chưa bao giờ ăn trộm cả.

Nhiệm Bảo Lương cũng bực mình:

– Hừ, đám người Hà Nam nhà mày, ai chẳng biết mày là một tên trộm?

Mày không ăn trộm, sao bị người ta đánh?

Hai người to tiếng với nhau, Nghiêm Khắc ngăn Nhiệm Bảo Lương lại:
– Ông về đi. Không có việc gì cho ông nữa đâu.

Nhiệm Bảo Lương có phần bối rối. Rõ là mình đem thủ phạm đến, vậy

mà lại bị loại khỏi cuộc chơi. Nhưng Nghiêm Khắc đã bảo gã đi, thì gã
không dám không đi. Gã rón rén ra khỏi phòng, nhưng vẫn không cam tâm,
ngoái đầu lại nói:

– Sếp Tổng, còn tiền công trình….
Nghiêm Khắc chau mày:

– Tuần sau, sẽ rót cho ông.
Nhiệm Bảo Lương mới đi hẳn. Lúc này, gã béo đeo kính bảo Hàn Thắng

Lợi ngồi cạnh rồi thân mật hỏi:

– Anh và Lưu Nhảy Vọt là bạn thân à?

Hàn Thắng Lợi lần đầu tiên đến chỗ như thế này, thấy chân tay có vẻ

thừa thãi. Nhưng y nghe cái là hiểu ngay, hai người này cũng đang tìm Lưu
Nhảy Vọt. Y tính nhẩm trong bụng, đây đã là tốp người thứ năm tìm Lưu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.