TÔI LÀ LƯU NHẢY VỌT - Trang 284

cuồng, nhưng không nhấc nổi chân. Muốn hét lên mà không ra tiếng. Trong
lúc hoảng hốt, chợt tỉnh dậy. Lưu Nhảy Vọt nhất thời không biết mình đang
ở đâu. Sau nhận ra, đây là lò vịt của Tào, mới dần dần chắp nối chuyện xảy
ra lúc trước và sau khi bị ngất, mới nhớ ra tình cảnh hiện tại của mình.
Trong lò vịt, đèn vẫn sáng. Tiểu Mập ngủ say tít trên chiếc ghế mây Tào
vẫn nằm, miệng ngáy khò khò. Cạnh Lưu Nhảy Vọt còn treo một chiếc
lồng chim. Trong lồng có một con sáo. Con sáo do Tào nuôi, chỉ biết nói ba
câu. Vì tai nó bị bịt sáp, không nghe thấy âm thanh bên ngoài, nên giấc ngủ
của nó cũng có phần đảo lộn. Ban ngày ngủ, ban đêm thức. Trước khi Lưu
Nhảy Vọt tỉnh lại, nó đã tỉnh từ bao giờ, đang nhảy nhót trong lồng. Nhảy
chán, lại thò đầu ra ngoài ngắm nghía Lưu Nhảy Vọt. Lúc Lưu Nhảy Vọt
tỉnh lại, nó chào gã:

– Ăn Tết vui vẻ nhé!

Làm Lưu Nhảy Vọt giật bắn mình. Nhưng gã chẳng hơi đâu để ý đến con

sáo, dốc sức vùng vẫy đôi chân, miệng ú ớ. Tiểu Mập tỉnh giấc, đến lôi
chiếc giẻ trong mồm gã ra xem gã muốn gì. Lưu Nhảy Vọt hổn hển:

– Nước.
Lại bảo:

– Không chết vì bị đánh, mà vì khát.
Tiểu Mập nhìn Lưu Nhảy Vọt, rồi bưng bình trà Tào để trên bàn lên, bón

nước cho Lưu Nhảy Vọt. Lưu Nhảy Vọt uống ừng ực đến no bụng. Tiểu
Mập lại toan nhét giẻ vào mồm gã. Lưu Nhảy Vọt bỗng cuống quýt:

– Cho đi vệ sinh cái.

Tiểu Mập:
– Thì cứ tự nhiên đi. Ở đây có đàn bà đâu mà lo.
Lưu Nhảy Vọt hiểu, Tiểu Mập muốn gã đái thẳng ra quần. Lưu Nhảy Vọt

bảo:

– Không phải tiểu tiện, đại tiện cơ.
Tiểu Mập nhìn Lưu Nhảy Vọt. Lưu Nhảy Vọt nói tiếp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.