TÔI LÀ LƯU NHẢY VỌT - Trang 285

– Nếu không chê thối, thì tao ỉa đây này.
Tiểu Mập nghĩ ngợi giây lát, rồi cởi dây thừng buộc trên tấm gá thép

hình tam giác, hạ Lưu Nhảy Vọt xuống. Nó mang tới một chiếc chậu nhựa
chuyên dùng để đựng tiết vịt, rồi cởi quần hộ Lưu Nhảy Vọt. Lưu Nhảy Vọt
bảo:

– Không cởi dây buộc tay à? Lát nữa, mày lau đít hộ tao chắc?
Tiểu Mập:
– Cởi dây, lỡ ông chạy mất thì sao?

Lưu Nhảy Vọt:
– Bị đánh nhừ tử thế này, chạy thế đếch được?
Lại bảo:

– Anh với chú mày coi như chỗ quen biết. Chú mày giúp anh, chẳng lẽ

anh hại chú mày chắc?

Tiểu Mập nghĩ ngợi giây lát, rồi đến bàn mổ vịt lấy con dao nhọn vẫn

dùng để chọc tiết vịt. Nó cắt dây thừng trói tay Lưu Nhảy Vọt, rồi gí con
dao sát vào mặt gã:

– Ông đừng có giở trò. Không là tôi giết đấy.

Dây trói bị cắt đứt. Giờ thì Lưu Nhảy Vọt không sợ Tiểu Mập nữa. Gã

vừa kéo quần, vừa rướn người về phía trước.

– Nói thật với chú mày, anh chán sống từ lâu rồi. Nhanh, chú mày đâm

cho anh một phát đi.

Tiểu Mập lùi ra phía sau, mặt đỏ bừng vì sợ:

– Ông đừng ép tôi. Tôi đâm thật đấy.
Lưu Nhảy Vọt giằng ngay lấy con dao từ tay Tiểu Mập:
– Thôi đi chú mày. Đến con vịt còn chẳng dám giết, mà đòi giết người?

Rồi trở giọng:
– Đã đến nước này, đừng nói thứ mày. Đứa nào tao cũng dám giết hết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.