TÔI LÀ LƯU NHẢY VỌT - Trang 292

Chương 32

Lão Hình

Lưu Nhảy Vọt vào sảnh đợi ở ga Tây Bắc Kinh. Thấy trên ghế, trên sàn,

người ngủ la liệt. Một viên công an tuần đêm đang đi đi lại lại, miệng ngáp
ngắn ngáp dài. Khi ấy mới biết là mình đã thoát khỏi hang hùm. Giống như
con thỏ trở về hang của mình sau một phen hút chết. Bây giờ, tâm trạng
mới bình tĩnh trở lại. Viên công an đi tuần thấy Lưu Nhảy Vọt vẻ mặt
hoảng hốt, mặt dính máu, bèn sinh nghi. Từ xa, viên công an lấy tay chỉ
vào Lưu Nhảy Vọt, ý bảo gã đứng im, rồi đi vòng qua mấy hàng ghế, chậm
rãi tiến lại, nhìn mặt Lưu Nhảy Vọt:

– Anh sao vậy?
Với tình cảnh bây giờ của Lưu Nhảy Vọt, mặc dù nhờ cậy công an là an

toàn nhất, nhưng Lưu Nhảy Vọt lại không dám nói thật với công an. Gã
mất một chiếc túi, rồi lại nhặt được một chiếc túi khác. Trong chiếc túi ấy
có một chiếc USB. Vì chiếc USB này mà gã bị truy đuổi, bị đánh đập, chưa
biết chừng, còn mất mạng. Nhưng cũng bởi vì chiếc USB này, mà gã đã
tham gia vào vụ tống tiền. Mọi thứ cứ quấn vào nhau nhằng nhịt, không thể
bóc tách ra được. Nhưng đã bị công an hỏi han, thì không thể không giải
thích nguyên nhân vết thương trên mặt. Cái khó ló cái khôn. Lưu Nhảy Vọt
nói giọng Hà Nam:

– Con vợ em bị đứa khác nó dụ dỗ. Em đi tìm đã nửa tháng rồi. Tối qua,

em tóm được chúng nó ở Vương Phủ Tỉnh, nhưng lại bị cái thằng gian phu
đánh. Sự việc không thể như thế mà xong được.

Điều Lưu Nhảy Vọt nói cũng có thể coi là sự thật, đúng với những gì gã

đã trải qua. Chỉ có điều, gã thay đổi tí chút thời gian, địa điểm câu chuyện.
Mặc dù có sự thay đổi, nhưng vì là việc thật, người thật, nên lời nói của gã
không có vẻ gì là giả. Nói mãi, nói mãi, lại gợi đến chuyện xưa. Cũng vì
mấy hôm nay, bị bức bách ghê quá, nghĩ trước nghĩ sau, thành ra tủi thân
thật. Lưu Nhảy Vọt nắm chặt tay viên công an:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.