TÔI LÀ LƯU NHẢY VỌT - Trang 326

phương, vừa giữ được đối phương. Hai bên mặc cả xong, hẹn mười một giờ
đêm nay, đi lên đường cao tốc Kinh Khai, đến Tây Hồng Môn thì ra khỏi
đường cao tốc, đi về phía tây khoảng bảy cây số, gặp nhau ở bùng binh
Thiết Tượng Phố, tiền trao cháo múc. Thôi Đầu trọc cúp điện thoại. Tào lại
sai đàn em trả lại điện thoại cho Phương Tuấn Đức, rồi bảo Phương Tuấn
Đức gọi điện cho Lận. Trước khi gọi điện, Phương Tuấn Đức hỏi Tào mức
giá tối thiểu. Đã có ba mươi lăm vạn của Nghiêm Khắc làm sàn, Tào tiếp
tục nâng giá, giơ ngón tay lên ra dấu bảy mươi vạn. Phương Tuấn Đức bảo,
vừa nãy còn ba mươi lăm vạn. Giờ đến mình lại thành bảy mươi vạn, loáng
cái đã tăng gấp đôi. Cho dù là đấu giá chăng nữa, thì cũng không công
bằng. Phương Tuấn Đức nói vậy không phải vì muốn tiết kiệm tiền hộ Lận,
mà vì lo nếu nói giá này ra, Lận sẽ từ chối ngay. Lúc thuê hắn tìm chiếc
USB, Lận ra giá cũng chỉ có mười tám vạn. Nếu như Lận từ chối, vụ trao
đổi này sẽ được thực hiện với người khác. Phương Tuấn Đức đang ở trong
tay Tào, khó mà biết được tình cảnh tiếp theo của hắn sẽ ra sao. Cả bọn đều
lăn lộn trên chốn giang hồ, biết rằng, cái mạng của một ai đó, là chết hay
sống, chỉ nằm trong tích tắc thay đổi suy nghĩ của người khác. Nhưng Tào
chau mày:

– Không muốn thì thôi vậy.

Phương Tuấn Đức sợ quá, vội gọi điện cho Lận. Phương Tuấn Đức bảo

không tìm thấy chiếc USB, nhưng người khác tìm thấy, ra giá bảy mươi
vạn. Nào ngờ, Lận không quan tâm đến số tiền, chỉ quan tâm đến chiếc
USB. Lận hỏi:

– Đã trông thấy chiếc USB chưa?
Phương Tuấn Đức nhìn Tào, rồi nhìn chiếc USB trên bàn mổ vịt:

– Thấy rồi.
Lận:
– Có phải đồ thật không?

Phương Tuấn Đức:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.