TÔI LÀ LƯU NHẢY VỌT - Trang 346

Đến ngôi nhà ở phía đông ngoại ô, đến cả Thạch Cảnh Sơn phía tây ngoại
ô, tới cả vùng ven sông Thông Huệ, thực quán của lão Cam người Sơn Tây.
Cất công tìm kiếm năm ngày, vẫn không thấy. Lại đang phải điều tra một
vụ án khác, liên quan đến tính mạng con người. Cục trưởng thấy lão Hình
có sở trường phá các vụ án liên quan đến mạng sống con người, nên lại
giao cho lão ta một vụ án khác. Tâm tính lão Hình vốn dĩ lề mề. Giờ càng
lề mề thêm. Lưu Nhảy Vọt tìm gặp lại lão Hình, nhưng giọng lão ta không
giống trước đây:

– Tôi tìm khắp Bắc Kinh rồi, không thấy.

Lại bảo:
– Có thể bọn chúng đã rời Bắc Kinh, đến nơi khác rồi.
Đã thua thiệt trong vụ giao dịch, giờ Lưu Nhảy Vọt lại cảm thấy mình bị

lừa. Chỉ còn mười ngày nữa là đến thời hạn ghi trên tờ giấy nợ. Lưu Nhảy
Vọt sốt sắng:

– Nếu không tìm được trộm, thì ông đi với tôi một chuyến về Hà Nam

cũng được. Ông làm chứng cho tên trộm, để tôi đòi tiền về.

Lão Hình khóc dở mếu dở:
– Phá án rất coi trọng chứng cứ. Nếu không có tờ ghi nợ, chỉ dựa vào

mỗi lời nói của tôi, thì phỏng ích gì?

Lại bảo:
– Với lại, Hà Nam không phải địa bàn của tôi.
Sau này Lưu Nhảy Vọt đi tìm, lão Hình bắt đầu tránh mặt. Lưu Nhảy Vọt

gọi điện, lão ta không nghe máy. Lưu Nhảy Vọt thấy lão ta thật chẳng ra
làm sao. Nhưng lão Hình là công an, Lưu Nhảy Vọt chẳng biết phải xử lý
lão ta thế nào. Không tìm được lão Hình, Lưu Nhảy Vọt bèn vứt lão ta sang
một bên, lại bắt đầu ra phố tìm trộm. Một tuần trôi qua, vẫn không thấy
bóng dáng bọn trộm đâu. Thời gian càng để lâu, càng khó tìm. Nhưng Lưu
Nhảy Vọt vẫn không cam lòng. Vừa làm một anh đầu bếp ở nhà ăn công
trường, vừa tranh thủ thời gian tìm trộm. Thêm một tuần nữa trôi qua. Còn
một việc khiến Lưu Nhảy Vọt cảm thấy khó hiểu. Nghiêm Khắc chết, công

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.