TÔI LÀ LƯU NHẢY VỌT - Trang 41

– Phức tạp quá. Nếu là tôi, bỏ quách vợ đi. Thế là xong tất tật mọi

chuyện.

Nghiêm Khắc trợn mắt nhìn Nhiệm Bảo Lương:

– Sự việc đâu có đơn giản như ông nghĩ. Nếu bỏ được, tôi đã bỏ từ lâu

rồi.

Lại bảo:
– Trên ti-vi, ngày nào người ta chẳng diễn kịch? Một người đi kiểm tra

thị sát, xung quanh toàn bố trí hiện trường giả. Cũng giống như tôi đối phó
với mụ vợ. Mỗi người đều có cái khó riêng của mình.

Nhiệm Bảo Lương hiểu, màn kịch này không diễn không được. Nhưng

gã lại gãi đầu:

– Nhưng nếu để đóng kịch, thì sếp tìm nhầm chỗ rồi. Công trường có

hàng trăm con người thật đấy. Nhưng từ lúc bò ra khỏi bụng mẹ, họ đều
phải quần quật mưu sinh, hơi rỗi đâu mà đi đóng kịch.

Điện thoại di động của Nghiêm Khắc đổ chuông. Nhưng gã chỉ nhìn màn

hình, chứ không nghe máy. Ngắm nghía Nhiệm Bảo Lương một hồi, gã
bảo:

– Tôi thấy ông được đấy.
Nhiệm Bảo Lương nhảy dựng lên, cứ như oan ức lắm:
– Sao sếp lại đánh giá tôi thế? Lột da ra, tôi là đứa thật thà nhất quả đất!

Rồi tìm cách lái câu chuyện:
– Sếp ạ. Ta bàn chuyện nghiêm túc đi. Tiền công trình chậm hơn nửa

năm nay rồi. Phải phát thôi. Tiền nguyên vật liệu còn đỡ, chứ còn lương
của công nhân, nửa năm không trả, hay xảy ra chuyện lắm.

Rồi lấy tay làm điệu bộ:

– Trong vòng chưa đầy một tháng, xe tôi bị chọc thủng lốp tới năm lần.
Nhiệm Bảo Lương có một con xe San-ta-na second-hand. Nghiêm Khắc

ngăn gã lại:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.