TÔI LÀ LƯU NHẢY VỌT - Trang 6

Chương 1

Thanh Diện Thú Dương Chí

Thanh Diện Thú Dương Chí gặp Trương Đoan Đoan tại “Hân Châu thực

quán”. Họng lão Cam bị tật. Giọng thều thào. Nói năng rất nhọc, nhưng vẫn
hay chuyện. Thanh Diện Thú Dương Chí húp bát canh cừu, chén xong 5 cái
bánh nướng, thì lão Cam đến thanh toán. Nhận tiền xong, lão ngồi phía đối
diện, rỉ rả: Đường vành đai 5, đoạn gần đây. Chỗ cầu vượt Đại Hồng Môn
ấy. Sẩm tối qua. Có một tay nhảy từ trên cầu xuống. Muốn kết liễu đời,
nhưng số không chết. Chỉ toi mất chiếc giò. Nhưng mà, trên đường vành
đai 5, có tới 5 chiếc xe húc đít nhau “rầm rầm”. Một chiếc Mercedes quay
ngang đường. Một chiếc xe chở than biển số Sơn Tây. Đang chạy ở làn bên
cạnh. Lại tông tiếp, làm nó bay lên trời. Lúc rơi xuống, một đầu của chiếc
Mercedes lại va vào thành cầu. Trên xe có một nam, một nữ. Người đàn
ông bị vỡ xương chậu. Người đàn bà chết tại trận. Chuyện mới chỉ bắt đầu
thôi nhé. Cái người đàn bà bị chết ấy, lại không phải là vợ của gã kia. Là
người thứ 3. Chỗ này, sự cố còn chưa xử lý xong, thì chỗ kia, là nói ở bệnh
viện ấy, đã rối như canh hẹ lên rồi.

– Bác đừng có bảo đây là sơ ý nhé. Thật, chẳng ai ngờ. - Lão Cam nói.
Trong bụng Thanh Diện Thú Dương Chí đang mải nghĩ chuyện khác,

không để ý đến câu chuyện của lão Cam. Gã vơ lấy chiếc túi đang đặt trên
bàn:

– Lão Cam này, bánh nướng hôm nay làm bằng bột gì đấy? Mùi như bị

thiu.

– Bác rõ tinh mồm. Nhưng bác trách nhầm rồi. Không phải tại bột, mà là

tại vừng rắc bánh. Cái lão Hồ bán vừng đem vừng cũ năm ngoái trộn với
vừng mới năm nay. Chỉ bằng một hạt vừng, tôi cũng có thể nhìn thấu bụng
dạ con người.

Lão Cam chợt hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.