TÔI LÀ NGƯỜI MÁY - Trang 15

thể quay trở lại . Đã hơn mười phút qua .
- Speedy .
Powell lo lắng gọi qua máy vô tuyến lúc còn cách nó một khoảng vừa đủ .
- Hãy giúp tôi trở lại chỗ bóng râm nếu không mặt trời sẽ giết chết tôi ..
Speedy, tôi cần anh giúp đỡ .
Speedy dừng chân nhưng không quay trở lại .Powell nhìn thấy một góc mắt
nó động dậy .
-Chỉ huy ,ông đang gặp nguy hiểm .
Một giọng nói chầm chậm cất lên .
Powell quay lại thật nhanh và ngạc nhiên khi thấy con robot to lớn cổ lổ
đang tiến đến gần anh .
- Tôi không thể di động mà không có chỉ huy ở trên tôi ,nhưng ông đang
gặp nguy hiểm .
Lẽ tất nhiên ! Điều luật thứ nhất đến trước tất cả mọi thứ . Nhưng Powell
không muốn con robot cổ lổ ,anh ta muốn con Speedy làm điều đó .
- Đi chỗ khác ,tao ra lịnh mày phải đi khỏi tao ngay lập tức .
Powell cuống quýt kêu lên .
Hoàn toàn vô ích , không thể thắng được điều luật thứ nhất . Con robot nói
một cách ngây ngô :
- Oâng đang gặp nguy hiểm chỉ huy ạ .
Powell tuyệt vọng nhìn nó . Mặt trời đang nung đốt anh và anh thở rất khó
khăn . Mặt đất quanh anh dường như lay động lung linh vì hơi nóng khiến
anh không thể nhìn thấy rõ .
Anh lại gọi một lần nữa,giọng tràn đầy thất vọng :
- Speedy! Tôi chết mất ! Speedy ,tôi cần anh .
Thình lình ,anh cảm thấy những ngón tay sắt nắm lấy cánh tay anh và tai
nghe một giọng kim loại buồn rầu .
- Chỉ huy ,ông làm gì ở đây ? Và tôi đang làm gì vậy ?Tôi lẫn lộn hết rồi
- Đừng nghĩ ngợi nữa – Powell thều thào –Hãy mang tôi vào chỗ bóng râm
của vách đá kia .Nhanh lên .
* *
*

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.