TỘI LỖI KHÔNG CHỨNG CỨ - Trang 172

38

◄○►

Khi Triệu Thiết Dân đang nói chuyện ở chỗ Nghiêm Lương, Lâm Kỳ đã
gọi cho ông một cuộc điện thoại: “Đội trưởng Triệu, cậu bạn thân từ nhỏ
đến lớn của Từ Thiêm Đinh là Trương Binh, nhà họ vừa gọi điện đến Chi
cục báo án, báo rằng nhặt được một tờ giấy in ở trước cửa nhà, trên đó có
ghi: ‘Người tiếp theo là mày’. Tôi đã bảo họ để nguyên cho vào trong
phòng bì gửi đến Sở Công an thành phố của các anh để đi hóa nghiệm rồi.
Chúng tôi đã bố trí đưa bố mẹ Trương Binh tới Sở Công an thành phố để hỗ
trợ điều tra, bản thân Trương Binh thì vẫn ở lại Chi cục. Thế nào, anh có
muốn gặp một chút không?”

“Được, tôi lập tức đến ngay.” Sau khi gác máy, Triệu Thiết Dân liền từ

biệt Nghiêm Lương rồi lái xe đi đến Chi cục.

Từ trường đại học đến chỗ Chi cục công an chỉ khoảng bốn, năm ki-

lô-mét. Mười phút sau, Triệu Thiết Dân đã đến được Chi cục, Lâm Kỳ dẫn
ông vào một gian phòng khách nhỏ, trong đó có một cậu thanh niên trẻ, tóc
hơi dài, mặc áo sát nách màu trắng, lúc này đây mặt đang buồn so, khác
biệt hoàn toàn với ngày thường, thái độ rất hung hăng, đang ngồi co ro,
thấp thỏm ở trong ghế, ngón tay liên tục xoay cốc nước nhưng lại không
uống.

Triệu Thiết Dân nhìn cậu ta một cái, hắng giọng, rồi hỏi: “Trương

Binh phải không? Cậu không cần lo lắng, cảnh sát chúng tôi chắc chắn phụ
trách sự an toàn của cậu, quyết không để cậu xảy ra chuyện. Tờ giấy đó
nhặt được từ bao giờ vậy?”

Trương Binh e dè, ngẩng đầu nhìn nét mặt trấn tĩnh, thản nhiên của

Triệu Thiết Dân, tâm trạng cũng nới lỏng đôi phần, nuốt nước bọt: “Là buổi
chiều, lúc bố tôi ra khỏi nhà, nhìn thấy tờ giấy nhét trên tay nắm cửa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.