TỘI LỖI KHÔNG CHỨNG CỨ - Trang 272

Nghiêm Lương cười khẩy, nói: “Tất nhiên, tôi có phải là thần tiên đâu,

sao mà tôi biết được chứ.”

Triệu Thiết Dân hừ giọng: “Trước nay tôi vẫn luôn cảm thấy anh rất

lợi hại cơ đấy.”

“Những vấn đề này, hàng trăm người trong mấy lần tổ chuyên án đều

không nghĩ ra được đáp án, trí lực của tôi không thể nào thắng được mấy
trăm người, tôi đương nhiên cũng không biết rồi. Huống hồ, tìm kiếm một
đáp án, không phải là dựa vào đoán mò, mà là dựa vào những thông tin
mình đã nắm được để suy luận ra. Những thông tin chúng ta biết rất hạn
chế, cho nên đáp án cũng chỉ có một mình hung thủ biết được thôi.”

“Liệu có phải là hung thủ cố ý bày bố thế trận ảo, để làm nhiễu loạn

hướng trinh sát điều tra của chúng ta?”

Nghiêm Lương quả quyết lắc đầu: “Không đâu, vốn dĩ vụ án đã không

có manh mối, hung thủ vốn không cần phải làm thêm việc thừa thãi này.
Hơn nữa, với khả năng của hung thủ anh ta không cần phải làm thế.”

“Vậy sẽ là gì nhỉ?” Triệu Thiết Dân xoa cái đầu đinh.
“Tôi không biết.” Nghiêm Lương nói thực lòng.
Triệu Thiết Dân nhìn nét mặt Nghiêm Lương, châm một điếu thuốc,

hít một hơi, chậm rãi nói: “Nghe nói mấy hôm nay anh vẫn luôn điều tra về
Chu Tuệ Như và Quách Vũ à?”

Nghiêm Lương không phủ nhận: “Lâm Kỳ nói cho anh phải không?”
“Đúng vậy, nghe nói anh tin chắc hai người này là hung thủ, có thể nói

lí do được không?”

Nghiêm Lương xòe hai tay ra: “Xin lỗi, tôi thực vẫn chưa có được

chứng cứ nào để chứng minh hai người bọn họ là hung thủ.”

“Vậy sao anh lại…?”
“Một loại giả thiết, vẫn cần phải chứng thực.”
“Một giả thiết táo bạo, thận trọng chứng thực là hướng tư duy toán học

của anh.”

Nghiêm Lương nhìn Triệu Thiết Dân vẻ kinh ngạc: “Anh cũng hiểu về

toán học sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.