TỘI TÌNH VÌ YÊU - Trang 347

chốn bình yên an toàn của đời mình, giờ nhẹ nhõm khi Will trở lại, nó tự ăn
mừng theo kiểu điên khùng của một đứa nhóc sáu tuổi. Thằng bé nói cái
giọng ngớ ngẩn đáng bực mình, nó cười khúc khích điên cuồng, nó muốn
vật lộn liên tục với bố nó. Trái lại Will chấn động nghiêm trọng do vừa
chứng kiến vụ tai nạn của Polly Fitzpatrick. “Em phải nhìn vẻ mặt của bố
mẹ đứa bé ấy,” anh ta cứ nhắc đi nhắc lại với Tess thế. “Cứ tưởng tượng đó
là Liam xem. Nếu chúng ta ở vào tình thế của họ.”

Tin gây sốc về vụ tai nạn của Polly hẳn sẽ khiến Tess để tâm hơn, về

phương diện nào đó. Nếu chuyện như thế xảy đến với Liam thì sẽ chẳng có
chuyện gì khác hơn có ý nghĩa nữa cả. Nhưng đồng thời dường như cảm
xúc của cô bị đẩy xuống hàng thứ yếu, điều này khiến cô thấy thủ thế, thích
gây hấn.

Cô không thể tìm được những từ phù hợp để miêu tả chiều rộng, chiều

sâu khôn cùng của cảm xúc của mình. Anh làm tôi tổn thương. Anh đã làm
tôi tổn thương sâu sắc. Làm sao anh có thể làm tôi tổn thương như thế?
Trong đầu cô những lời này quá đơn giản, nhưng mỗi lần cô mở miệng,
chúng lại trở nên phức tạp lạ thường.

“Giờ thì anh chỉ ước gì mình đang cùng ngồi trên máy bay với Felicity,”

Tess nói. Đúng là như thế. Cô biết thừa như thế bởi ngay lúc này đây cô
muốn ở trong căn hộ của Connor. “Bay tới Paris.”

“Em cứ nhắc tới Paris mãi thế,” Will nói. “Sao lại là Paris?”

Cô nghe ra trong giọng anh ta có âm điệu của Will thường ngày - anh

chàng Will mà cô yêu. Anh chàng Will này biết phát hiện khía cạnh hài
hước trong những chuyện thường ngày. “Em muốn tới Paris à?”

“Không,” Tess đáp.

“Liam rất thích món bánh sừng bò

[11]

.”

“Không.”
“Chỉ có điều chúng ta phải mang pa tê Vegemite theo.”
“Tôi không muốn đi Paris.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.