TỘI TÌNH VÌ YÊU - Trang 346

khổ, kể cả bây giờ, khi Felicity đã có một thân hình mảnh mai, xinh đẹp
hơn cô nhiều.

“Tôi không thể tin nổi anh lại nghĩ chúng ta có thể cứ thế mà sống cùng

nhau!” Cô bừng bừng. Cô thấy anh đờ người ra.

Tình trạng này đã kéo dài từ lúc anh ta rốt cuộc cũng xuất hiện tại nhà

mẹ cô vào ngày hôm qua, người nhợt nhạt, gầy gò hơn lần cuối cùng cô
nhìn thấy anh ta.

Tâm trạng cô cứ lên xuống thất thường. Vừa mới thấy lạnh lùng, mai mỉa

đó lại chuyển sang cuồng loạn, muốn khóc. Dường như cô chẳng thể kiểm
soát nổi bản thân.

Will quay sang nhìn cô, túi trứng sô cô la nằm gọn trong tay anh ta.

“Thực ra anh không hề nghĩ như thế,” anh ta nói.

“Nhưng anh đã nói thế. Hôm thứ Hai anh đã nói thế.”
“Lời đó thật ngu ngốc, anh xin lỗi,” anh ta nói. “Giờ anh chỉ còn biết nói

là anh xin lỗi mà thôi.”

“Giọng anh nghe như rô bốt ấy,” Tess nói. “Thậm chí anh còn chẳng có ý

định xin lỗi kìa. Anh chỉ nói ra những lời đó với hy vọng tôi câm miệng
lại.” Cô nói giọng đơn điệu. “Anh xin lỗi. Anh xin lỗi. Anh xin lỗi.”

“Thực sự anh muốn xin lỗi em mà,” Will mệt mỏi.
“Suỵt,” Tess lên tiếng, cho dù anh ta nói không to lắm. “Anh sẽ đánh

thức hai bà cháu dậy đấy.”

Liam và mẹ cô đều đang ngủ trong giường. Phòng của hai bà cháu ở mặt

trước căn nhà, cả hai đều ngủ rất sâu giấc. Có lẽ hai bà cháu sẽ chẳng dậy
đâu, kể cả khi cô và anh ta hét vào mặt nhau.

Nhưng không có tiếng hét nào: Chưa thì đúng hơn. Chỉ có những đoạn

thoại ngắn ngủn, vô nghĩa vẳng ra phía con phố một chiều.

Màn đoàn viên ngày hôm qua vừa siêu thực vừa trần tục một cuộc đụng

độ nảy lửa giữa cá tính và cảm xúc. Khởi đầu là Liam, thằng bé gần như
loạn trí vì hào hứng. Dường như thằng bé cảm nhận nguy cơ mất bố và một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.