TÔI VẪN NGHE TIẾNG EM THẦM GỌI - Trang 160

Ở đó ngập tràn ánh sáng chói chang, khiến tôi bị mê hoặc.

Ở đó có tất cả mọi thứ.

Những ngày tháng được ước hẹn.

Một thân thể tự do.

Khả năng hiện thực hóa cái được gọi là hy vọng.

Và có Yuko.

Tôi đã hét lên bằng tất cả sức lực của mình, nhưng nàng vẫn không

nhận ra.

Ớ đó, vây quanh là những con người như Takasawa, Fujisawa Kumi,

hay nhóm người trong câu lạc bộ, nàng đang mỉm cười thật hiền hòa.

Đôi khi nàng hướng ánh mắt về phía mặt nước tối đen như để tìm

kiếm một thứ gì đó, nhưng rồi có ai đó lại cất tiếng gọi và kéo nàng trở lại.

Tôi đã không ngừng gọi tên nàng.

Và nàng cũng không ngừng tìm kiếm tôi.

Thế nhưng, dòng nước tối đen ngăn cách hai chúng tôi cứ đẩy những

tâm tư đó đi xa mãi.

"Thế giới này vốn dĩ là như vậy," Yuko đã từng nói thế.

Nếu đúng thế thì tôi chẳng còn có thể làm gì hơn được nữa.

Tôi hạ xuống từng ô cửa chớp trên chiếc cửa sổ hướng ra bờ bên kia.

Tôi nép mình trong một xó nhà tối tăm, lặng nhìn thời gian trôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.