TÔI VẪN NGHE TIẾNG EM THẦM GỌI - Trang 171

"Ừ..."

Thấy tôi vẫn tiếp tục nhìn, nàng với qua bàn ăn, đặt cả hai tay lên trên

mắt tôi.

Ngón tay của nàng thật lạnh giá, gợi lại trong tôi một vài ký ức.

Ngón tay nàng lúc nào cũng lạnh như vậy.

"Khi tớ nhìn cậu như thế này," tôi nhắm mắt lại, để toàn bộ ý thức tập

trung vào việc cảm nhận những ngón tay lạnh giá của nàng, "tớ cảm thấy
kiểu tóc này của cậu cũng không đến nỗi tệ. Nó rất hợp với cậu, và hơn tất
thảy là trông cậu tràn đầy sức sống cứ như một sinh mệnh mới được sinh ra
trên đời này vậy."

Nàng thu những ngón tay lại.

Tôi từ từ mở mắt ra.

"Cảm ơn cậu..."

Xin lỗi cậu.

Nhưng nếu việc gây ra một nỗi đau nào đó cho người khác được coi là

tội lỗi, thì có lẽ tôi mới là kẻ xứng đáng bị trừng phạt.

Trong suốt bữa ăn, chúng tôi đã cùng trò chuyện, hầu hết là về những

kỷ niệm.

Quá khứ thật dịu dàng và yên bình, ở đó không một ai bị tổn thương.

Chúng tôi tuyệt nhiên không có ý định chạm vào hiện tại hay tương

lai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.