TÔN TỬ TRUYỆN - Trang 259

chiều đỏ như máu; mặt hồ lăn tăn ngàn muôn ánh vâng như đón nhận lấy
vầng kim ô trở lại với lòng hồ. Thuyền buồm nhổ neo quay về. Ở trên bờ,
Tôn Vũ chắp tay chào từ biệt những người cùng đến với mình, sau đó cùng
người đầy tớ mang đồ câu ra vịnh hồ ngồi buông câu, đây là chỗ ban ngày
đi thăm qua đây đã chọn sẵn. Vịnh hồ hướng ra phía mặt trời lại khuất gió,
rất yên tĩnh. Vịnh hồ cũng không lớn lắm, lại kề ngay miệng núi, ba mặt có
núi đá che, giống như đôi càng cua hay như cái vòng kiềng, là nơi buông
câu rất lý tưởng. Nơi cửa của cái vòng kiềng lại có một doi đất xanh, chẳng
khác gì viên ngọc, được ngậm trong miệng rồng. Mặt trời đã sắp lặn hẳn.
Ánh ráng chiều vàng vọt cố loé lên như dát vàng lên cho bờ hồ, vịnh hồ và
doi cát. Nước hồ phơi nắng một ngày, lúc này vẫn còn âm ấm, Tôn Vũ thả
cần câu xuống lòng vịnh, ngồi trên bờ đá, thả đôi chân trần xuống mép
nước, im lặng chờ xem cá cắn câu. Từng đoàn sa âu bay tới doi đất đối diện
nơi họ ngồi, chúng định bay về nghỉ đêm ở đấy như thầy tớ hai người
buông câu kia, nhưng phát hiện ra đến tận lúc này mà bên bờ kia vẫn còn
hai người chưa chịu ra về, nên chúng cảnh giác vụt bay lên kêu nháo nhác
gọi nhau, bay lượn trên không Mãi đến khi chúng lại phát hiện ra hai con
người ấy không có gì ác ý, mới lại lần lượt bay về tổ cũ ẩn trong những lùm
hoa cỏ, không một tiếng kêu gì nữa. Màn đêm buông xuống, từng làn gió
xuân đem lại mùi thơm đó là hoa lau trên bờ vịnh, tử đinh hương trên doi
đất đang lúc thi nhau nở rộ. Trăng đã lên, vừa tròn vừa to, như một vành
bánh xe bằng bạc, đổ ánh sáng xuống hồ, ánh lên như những viên ngọc lặng
lẽ ngâm mình nơi đáy nước. Trên mặt hồ càng lấp lánh ánh vàng. ánh trăng
cũng xua tan mây mù, cả bầu trời trong như lọc, muôn cảnh đất trời như
mông lung mờ ảo. Gió đêm vẳng lại tiếng hò dân chài, tiếng hò hát tuy thô
nặng, nhưng mạnh mẽ như từ non cao trượt xuống, êm đềm như bầu ngực
trần của mặt hồ; lúc lại cao vút lên như núi Khung Long, nhưng cứ du
dương lan xa, nghe ngọt ngào như sóng lăn tăn trên mặt hồ, như những
cánh hoa ngời ngời trên nền gấm. Tiếng hát dù là trai là gái, dù là già hay
trẻ, dù là hỏi hay đáp… đều như bộc bạch tấm lòng mình, lâm ly và đằm
thắm. Nghe những lời ca ấy, nhìn ánh trăng sáng ấy, Tôn Vũ bỗng thấy hai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.